“Tần Thiệu Sùng, anh đáng ghét lắm luôn ấy!" Diệp Đường nói: “Nếu em trả lời câu hỏi của anh thì anh cũng phải trả lời câu hỏi của em, không được chơi ăn gian, nếu không em sẽ không bao giờ kể gì với anh nữa."
Tần Thiệu Sùng nghiêm túc gật đầu.
Diệp Đường nói: “Em từng kể với anh là lúc bố em còn sống đã nợ một khoản kếch xù. Ở thời ông ấy, khoản nợ ấy là một số tiền khổng lồ mà ông ấy không cách nào trả nổi, chỉ còn biết tự sát. Không ngờ đến đời em chỉ dùng tiền ngủ với anh là đã trả sạch."
Tần Thiệu Sùng hơi nhíu mày, nhưng không xen ngang mà nghe Diệp Đường kể tiếp.
“Hôm sinh nhật 22 tuổi của em, chủ nợ tìm tới nhà bắt em trả nợ, em đã dùng tiền của anh trả sạch nợ gốc, nhưng khoản lãi bao nhiêu năm thì em không có. Người ta không chịu nên em đã nghĩ đến chuyện nhờ anh... Có đôi lúc em rất tự tin, tuy em đang chiến tranh lạnh với anh nhưng vẫn không nghĩ anh sẽ bỏ mặc em.”
“Đường Đường.” Tần Thiệu Sùng kéo cô vào lòng, “Anh không bỏ mặc em.”
Diệp Đường bỗng thấy chua xót. Nếu không được an ủi thì thôi, chứ nghe anh nói xong cô chỉ thấy buồn thêm, nỉ non nói: “Nhưng lúc ấy anh chẳng đếm xỉa gì đến em."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play