“Anh ấy đúng là bận thật, nhưng cháu thì không bận lắm.” Diệp Đường đè nỗi thất vọng trong lòng xuống, vào phòng ngủ dỡ đồ đạc.
Diệp Đường mở va li ra, lấy vài bộ quần áo ra, đang định gấp gọn thì lại nghe giọng nói vồn vã của dì giúp việc vang lên: “Anh Tần, anh và cô Diệp đúng là tâm ý tương thông! Cô Diệp cũng mới về đấy ạ!”
Diệp Đường vội bỏ đồ trên tay xuống, đi ra phòng khách.
Nhưng tới cửa phòng ngủ thì đã đụng phải Tần Thiệu Sùng đang đi vào.
Tần Thiệu Sùng liếc nhìn Diệp Đường, cởi áo khoác ra, tiện tay đưa cho cô.
Sau đó lướt qua cô vào thẳng phòng ngủ.
Chiếc áo khoác dày nặng còn thấm đẫm cái se lạnh mùa xuân, nhưng bên trong lại ấm áp nhiệt độ thân thể vì vừa cởi ra. Diệp Đường xoa xoa chỗ ấm, ngửi thấy mùi hương quen thuộc… Là mùi nước hoa cố định hòa với mùi cơ thể độc đáo, chỉ thuộc về Tần Thiệu Sùng, một mùi hương dìu dịu the the.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play