Vương Ngữ Ninh càng nói thì càng run lên, nhìn biểu cảm của cô thì Hoắc Dạ cũng hiểu lúc đó cô đã đau đớn thế nào. Bây giờ anh liền ôm lấy cô, còn nhẹ nhàng dỗ dành, nói:
- Ninh Ninh ngoan, bây giờ không sao rồi. Chúng ta đã biết được sự thật, chỉ cần đợi hắn tự sập bẫy rồi chúng ta sẽ đưa hắn vào tù.
- Không! Em muốn chính tay giết chết hắn! Em không muốn để hắn sống nữa! Em... Em...
- Ninh Ninh bình tĩnh! Bình tĩnh nào...
Có lẽ vì nhớ lại những gì mà Phạm Hiếu Từ đã làm khiến cho Vương Ngữ Ninh bị kích động đến mức mất kiểm soát, cũng may Hoắc Dạ vẫn còn ở đây nên mọi chuyện chắc chắn sẽ không đi quá xa. Anh biết Vương Ngữ Ninh hận thấu xương Phạm Hiếu Từ, nhưng giết người là phạm pháp, nếu như cô thật sự ra tay giết Phạm Hiếu Từ thì cũng mang tội danh giết người, thời này là thời pháp trị, anh sẽ không bao giờ để cô lâm vào con đường tù tội như thế.
Vương Ngữ Ninh bây giờ cũng mới bình tĩnh được một chút, khi đó cô đã đem hết trái tim đặt ở chỗ của Phạm Hiếu Từ, vậy mà hắn ta không chỉ giam cầm cô, còn hành hạ cô bằng đủ mọi cách, từ đánh đập, sốc điện, tiêm thuốc cho đến việc để một nhóm đàn ông xa lạ hãm hiếp cô. Những hình ảnh đó khiến cho Vương Ngữ Ninh cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình, tại sao chứ... Tại sao hắn lại có thể tàn bạo như vậy chứ.
- Hoắc Dạ... Em sợ... Em sợ lắm Hoắc Dạ...
Hoắc Dạ đương nhiên là rất đau lòng mà ôm lấy vợ mình, có lẽ bây giờ cô đang mang thai nên tâm tình cũng rất bất ổn, tốt nhất là hiện giờ anh không nên nhắc đến Phạm Hiếu Từ nữa. Anh phải nhanh lên, nhanh chóng xử lý cho xong việc này, nếu không thì chắc hắn sẽ còn rất nhiều chuyện sẽ xảy ra mà anh không lường trước được.
Đợi một lúc thì Hoắc Dạ cũng đã dỗ được Vương Ngữ Ninh đi ngủ, còn anh lúc này mới đi ra ngoài ban công để gọi điện cho người tên Nial kia.
Cậu ta thật chất là một FBI ở nước ngoài, vì ở kiếp trước lúc Hoắc Dạ quyết định sẽ đồng quy vu tận với Phạm Hiếu Từ thì anh có nghe loáng thoáng việc Phạm Hiếu Từ đã phạm pháp bằng việc buôn bán vũ khí, cho nên ở kiếp này, ngay khi được trọng sinh thì anh đã cố gắng tìm kiếm và kết thân với cảnh sát cũng như là FBI, và người tên Nial chính là một FBI có thể tin tưởng.
Ở đầu dây bên kia Nial cũng nhanh chóng nhận máy, nói:
- [Lại có chuyện gì nữa sao?]
- Có lẽ cậu không tin, nhưng ở dưới nhà của Phạm Hiếu Từ có một đường hầm. Nơi đó chính là chỗ hắn cất giữ vũ khí buôn lậu, không chỉ vũ khí mà hắn còn vận chuyển thuốc phiện... Nếu như tôi đoán không lầm, thì chính là những sản phẩm mà công ty hắn vận chuyển sang nước ngoài, e là trong đó chính là thuốc phiện.
- [Cậu chắc chứ? Nhưng làm sao cậu biết?]
- Muốn biết là đúng hay sai, thì cứ kiểm tra sẽ biết. Vậy nhé, tôi đi ôm vợ ngủ đây.
Sau đó là một trải dài tiếng *tút tút tút*, Nial ở đầu dây bên kia vô cùng tức giận, đã đêm rồi mà còn thồn một họng cẩu lương như vậy mà coi được đó hả? Đúng là vô lương tâm mà!
Còn Hoắc Dạ thì rất nhanh đã lên giường ôm vợ đi ngủ, hôm nay đã có nhiều chuyện xảy ra rồi, cả anh và cô đều mệt mỏi, nhưng cũng may là ở kiếp này họ đều không phải đối diện chuyện đó một mình, mà là đối mặt cùng nhau. Chỉ cần ở bên cạnh Vương Ngữ Ninh, thì sức mạnh của anh cũng sẽ được gia tăng gấp trăm lần, anh chắc chắn sẽ bảo vệ vợ mình thật an toàn.
[...]
Buổi sáng hôm sau, vì Vương Ngữ Ninh bây giờ vẫn có thể đến trường học nên Hoắc Dạ cũng không muốn cấm cản cô, nhưng trước khi đến trường thì anh cũng đã sớm mua chuộc hai người ở bên cạnh cô, đó chính là Đào Linh Nhi và Hứa Dịch, anh đã giao nhiệm vụ cho họ rằng phải bảo vệ an toàn cho Vương Ngữ Ninh, cho dù có thấy biểu hiện gì kì lạ, hay thậm chí là nhìn thấy ai khả nghi đều phải báo lại cho anh.
Đương nhiên là Đào Linh Nhi không hề phản đối rồi, kể từ khi chuyện Vương Ngữ Ninh mang thai thì người chị dâu này càng cẩn thận hơn, đồ ăn thức uống đều phải được thông qua kiểm nghiệm vô cùng nghiêm ngặt từ vị trí Đào Linh Nhi và Hứa Dịch.
Còn Vương Ngữ Ninh bây giờ giống như là một trái bóng thủy tinh được trưng ở trong tủ kính, họ chắc sợ rằng khi chạm vào thì cô sẽ vỡ tan, nên mọi hành động, mọi lời nói đều nhẹ nhàng hết mức có thể.
- Hai người đừng làm quá như vậy có được không? Cũng chỉ là mang thai thôi mà.
Ngoại trừ Đào Linh Nhi không có phản ứng gì, nhưng Hứa Dịch lại bĩu môi lắc đầu, nói:
- Cái này không đơn thuần là mang thai.
- Không mang thai? Đơn thuần? Chẳng lẽ tớ có mang yêu quái hả?
Lúc này Hứa Dịch lại đưa tay vuốt vuốt cằm, trịnh trọng nói:
- Trong bụng của cậu bây giờ không chỉ là một đứa bé, nó rất có thể sẽ là Thái tử Hoắc gia, còn là tiểu vương gia của nhà họ Vương. Cậu nói xem, như vậy là đơn thuần dữ chưa?
Ừm thì... Hứa Dịch nói... Cũng đúng, nên không cãi được.
#Yu~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT