"Làm mai" xong xuôi, Diệp Lâm bắt đầu đưa mắt về phía hai vị mỹ nhơn xinh đẹp "nứt vách đổ tường" nhà mình.......đáng thương Huyết La và Lãnh Ngưng vẫn còn đang hãm sâu trong ảo cảnh, ko thể thoát ra được....!!!
_ Tiểu Hắc, giúp ta thêm một lần nữa thế nào??? - hắn cười khẽ, bàn tay thon dài, khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng vuốt ve vài cọng lông ngắn ngủn trên người Tiểu Hắc.....khiến nó run rẩy lợi hại hơn.
" Được, tất nhiên là được, lời của chủ nhân chính là thánh chỉ nha~~~!!!" - Tiểu Hắc lập tức rất ko có cốt khí, quay đầu nịnh nọt nói...!!! Đùa, nếu như hồi nãy nó còn có ý định phản kháng thì sau khi nhìn chủ nhân mỉm cười đùa giỡn hai người kia trong ảo cảnh thảm đến như thế nào......tiểu Hắc bật người liền lạnh run....!!! Mẹ ơi, Tinh linh thật là đáng sợ..…
_ Ngoan-!!! - được đến câu trả lời trong dự định, Diệp Lâm hài lòng gật đầu, nhéo nhéo lỗ tai tiểu Hắc.
Từ trên người tiểu Hắc phút chốc tỏa ra một làn sương đen dày đặc, bao phủ lấy toàn thân Diệp Lâm. Chớp mắt nơi hắn đứng đã ko còn ai, chỉ còn màn sương chưa tan hết, mờ nhạt trong gió.…
Trong ảo cảnh của Huyết La....…
Diệp Lâm vừa đứng vững liền cảm thấy một cỗ sát khí ngập trời mà đến......hắn nhíu nhíu mi ngẩng đầu quan sát. Chưa thấy thì thôi, đã thấy thì ko khỏi "kinh hồn táng đảm", quả nhiên là ảo cảnh của "chiến trận" sao.....!!! nơi này hoàn toàn là tàn tích của một bãi chiến trường nha…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play