Tối hôm đó, ba gia đình tụ họp, tổ chức liên hoan chúc mừng ba đứa con nhà họ đã kết thúc đời học sinh vất vả.
Tô VĨ Thành kéo Cố Diễm Tinh, thì thầm vào tai cô:''Ngày mai đưa cậu đi xem phim.''
Cố Diễm Tinh cười tít mắt, ra sức gật gật đầu. Điểm thi đại học tính sau, giờ cứ thoải mái hẹn hò đã.
Ngày hôm sau Cố Diễm Tinh dậy thật sớm, lấy ra chiếc váy trắng, tóc buộc nửa đầu gắn thêm chiếc nơ đen bản to, lại tô chút son, xinh đẹp tuyệt trần.
Tô Vĩ Thành đã có bằng lái xe, cậu lái xe tới cổng, định vào chào hỏi ba mẹ Cố một câu rồi mới đi, nhưng một bóng trắng lướt qua thật nhanh, đáp xuống bên ghế phụ lái.
''Đi thôi.''-Cố Diễm Tinh vừa kéo dây an toàn vừa háo hức nói.
Tô Vĩ Thành nhìn cô, miệng không giấu được ý cười:''Hôm nay còn trang điểm nữa à.''
Tô Vĩ Thành nhuốt nước bọt, kìm chế ý muốn hôn lên chiếc môi chúm chím đó.
Hai ngừoi dáng người nổi bật, gương mặt cũng nổi bật, Tô Vĩ Thành lại mặc quần âu với ao sơ mi đen, đi bên cạnh chiếc váy trắng của cô lại thật giống đồ đôi. Ai đi qua cũng phóng ánh mắt về phía hai ngừoi, có ngừoi còn cảm thán 'tuổi trẻ thật tốt'.
Tô Vĩ Thành vẫn đang hài lòng với biểu hiện của mọi ngừoi, cậu cũng thấy hai ngừoi rất xứng đôi, nhưng sau đó lại thấy Cố Diễm Tinh cừoi ngốc nghếch
''Cậu có thấy chúng ta giống hệt hắc bạch vô thường không?''
Nói rồi lại cười vui vẻ, tay và mặt còn bắt trước biểu cảm của hắc bạch vô thường nữa chứ. Tô Vĩ Thành tức giận nhưng vẫn phải bật cười với hành động đáng yêu của cô.
Sau đó cuối cùng cô cũng làm được việc bình thường mà các cặp đôi thường làm, chọn một bộ phim tình cảm. Chỉ là trong phim có vài cảnh ôm hôn thân mật làm hai ngừoi đỏ mặt ngại ngùng.
Buổi chiều Cố Diễm Tinh lại được Tô Vĩ Thành dẫn tới công viên giải trí, với cậu, địa điểm này không phù hợp với cậu, nhưng Cố Diễm Tinh lại rất thích, nên cậu chiều theo sở thích của cô.
Chơi hết một lượt các trò Cố Diễm Tinh thích, cô tươi cừoi hớn hở, lâu rồi cô chưa được chơi thoả thích như thế này, mà lại còn được Tô Vĩ Thành cầm tay dẫn đi nữa. Tay cậu vừa rộng lại còn ấm nữa chứ.
''Tô Vĩ Thành chỉnh cho cô mấy sợi tóc rối:''Cậu muốn ăn gì?''
''Chúng ta đi dạo phố ăn vặt được không?''
Tô Vĩ Thành không thích đồ ăn ở nơi đó, dù sao cũng không biết quán ăn ở đó có thực hiện an toàn vệ sinh không. Nhưng nhìn ánh mắt lấp lánh mong chờ của cô, cậu không từ chối được
''Đi thôi.''
Tô Vĩ Thành nắm lấy bàn tay nhỏ của cô dẫn đi. Cố Diễm Tinh nhìn quầy hàng nào cũng nhuốt nước miếng, muốn được ăn.
Hôm nay Tô Vĩ Thành dễ nói chuyện, cô phải nhân cơ hội thử hết một lượt quán ăn ở đây mới được.
Hậu quả là ăn quá no, bụng căng trướng lên rất khó chịu, cô còn muốn uống cả trà sữa nữa nhưng bụng đã không thể chứa nổi.
Tô Vĩ Thành nuông chiều nhìn cô:''Ngày mai sẽ mua cho em.''
Lúc này Cố Diễm Tinh mới vui vẻ trở lại.
Đường về nhà họ Cố cũng không quá xa, vậy nên Tô Vĩ Thành dắt tay Cố Diễm Tinh đi bộ về, Cố Diễm Tinh muốn phản đối nhưng không được, cô nghĩ đến quãng đường về mà đi bộ phải mất gần một tiếng thì thở dài bất lực.
Được Tô Vĩ Thành cầm tay dắt đi, Cố Diễm Tinh lại thấy thì ra đi bộ cũng không kinh khủng đến vậy.
Đi được một đoạn cũng khá xa rồi, chẳng mấy chốc sẽ về đến nhà, Cố Diễm Tinh lại thấy tiếc nuối, muốn con đường này dài thêm chút nữa.
''Vậy là chúng ta chính thức hẹn hò rồi à.''-Cố Diễm Tinh dè dặt hỏi
''Vẫn còn thiếu một việc nữa mới chính thức được.''-Tô Vĩ Thành nhàn nhạt nói
''Việc gì?''
Tô Vĩ Thành không trả lời, tiếp tục dắt cô đi về phía trước, đến khi tới gần khu nhà cô, cậu kéo cô về phía một góc khuất, làm việc mà cậu đã muốn làm từ lúc sáng khi gặp cô.
Cố Diễm Tinh bất ngờ bị cậu hôn, ngạc nhiên đến mức mắt mở to. Tô Vĩ Thành hơi tách khỏi môi cô:''Nhắm mắt vào.''
Hai ngừoi say mê hôn tới khi hơi thở khó khăn mới tách ra, Tô Vĩ Thành ôm chặt, thì thầm vào tai cô
''Bây giờ chính thức hẹn hò rồi, em yêu.''
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT