đêm khuya.
 
Hứa Ninh An có một chút ngủ không được.
 
Khi anh đứng dậy, đi qua ban công tầng hai, anh đột nhiên phát hiện có người trên ban công.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Một chút khói chập chờn.
 
Đẩy cửa ra, anh thấy Lục Dã đang ngồi trên ghế sô pha.
 
Lục Dã kẹp một điếu thuốc giữa ngón trỏ và ngón giữa, nhưng anh không hút, chỉ nhìn tàn thuốc lập lòe từ từ tan đi trong bóng tối.
 
Thấy anh đi tới, anh cũng không quay đầu lại: “Hứa tổng thời gian này làm sao lại có nhiều thời gian đến đây thế ?”
 
“Ngủ không được.” Hứa Ninh An đi tới quầy bar, thuần thục pha một ly rượu gin tonic cho mình, ý tứ hàm xúc hỏi: “Lục tiên sinh có muốn uống không ?”
 
Anh vốn còn đang nghĩ rằng người này sẽ bảo không cần.
 
Không ngờ đó là một giọng nói rất nhẹ vang lên: "Ừ, cảm ơn."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
". . . . ."
 
Hứa Ninh An lại pha thêm một ly rượu.
 
Rượu có một màu màu xám nhạt, một chút ô liu xanh bên thành ly.
 
Đẩy nó qua, Lục Dã liếc nhìn, đột nhiên cười lạnh một tiếng: "Bị bỏ rơi ?"
 
Anh ngẩng đầu lên, một khuôn mặt cực kì thâm sâu khó đoán đột nhiên xông vào trong mắt Hứa Ninh An, mang theo một tia giễu cợt: “Cái tâm tư này của Hứa tiên sinh cũng quả thật là không có ý định che giấu chút nào nhỉ.”
 
Anh dập điếu thuốc trên tay vào gạt tàn.
 
Hứa Ninh An ngồi đối diện anh: "Thử thử đi, xem có ngon không ?"
 
Lục Dã lắc đầu: "Không được, rượu của Hứa tổng, tôi uống không nổi."
 
Hứa Ninh An cũng không lấy làm để tâm là mấy, màchỉ  chậm rãi thêm đá vào ly, trên bộ đồ ngủ sọc sẫm màu, họa tiết theo chuyển động hiện ra một đường vân như sa tanh.
 
Anh ấy chậm rãi từ tốn nói: "Nếu Lục tiên sinh năm đó đã có thể, thì bây giờ tôi nhất định cũng có thể,”
 
"Năm đó. . . . .”
 
Lục Dã trong miệng nếm thử hai chữ này, khóe miệng câu lên.
 
Hàng lông mi có độ dày, cong cong của anh, trong đôi mắt màu hổ phách sắp tuôn ra một tia vui sướng, anh cười nói: “Năm đó Hứa tỏng không phải là biết rõ hơn bất cứ ai, rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào sao ?”
 
Hứa Ninh An không cười.
 
Anh ấy luôn nghĩ rằng đàn ông dù có đẹp trai cũng là vô ích, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Lục Dã, anh ấy đã biết tại sao Tô Diệp Tinh lại yêu người đàn ông này.
 
Nói cách khác, khi Chúa tạo ra Lục Dã, nhất định là đã phải dành vô số tâm tư cho việc chạm trỗ nên con người này mới có thể có khả năng làm điên đảo chúng sinh như thế này.
 
Hứa Ninh An vẫn còn nhớ, năm đó là anh, Trình Mạt và cả Tô Diệp Tinh cùng nhau đón năm mới ở Vịnh Giang Thanh.
 
Có rất đông người trên vịnh Giang Thanh.
 
Nhiều người tụ tập bên bờ vịnh, nhìn ra quang cảnh sông chờ đón giao thừa.
 

Khi pháo hoa bay lên không trung và mọi người bắt đầu đếm ngược cùng nhau, Hứa Ninh An đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai đến mức khiến người ta nín thở trong đám đông đang nhìn mình.
 
Nói chính xác là người đàn ông này đang nhìn sang Tô Diệp Tinh ngồi bên cạnh họ.
 
Pháo hoa lập lòe rơi vào đôi mắt màu hổ phách của anh, Hứa Ninh An cảm thấy kỳ quái, theo bản năng đặt tay lên vai Tô Diệp Tinh, Tô Diệp Tinh cảm thấy anh kì kì quái quái, quay đầu nhìn anh: "Cậu bị làm sao vậy hả ?"
 
Hứa Ninh An nói: "Nhiều người như vậy, tớ sợ lạc đường."
 
Anh điềm tình, từ tốn không chậm không nhanh nói: "Đúng rồi, Trình Mạt đâu ?"
 
Tô Diệp Tinh quay đầu lại: "Phải rồi đấy, Mạt Mạt đâu ?"
 
Khi Hứa Ninh An quay đầu lại, người đàn ông đã biến mất không nhìn thấy tâm hơi.
 
Sau đó, thông qua bức ảnh của Tô Diệp Tinh, anh biết được người đó chính là bạn trai cũ đã chia tay của cô: Lục Dã.
 
...
 
Bên này Lục Dã nói: "Trước kia khi tôi và Lục lão sư yêu nhau, tôi đã biết sự tồn tại của Hứa tổng rồi, lần đó vừa nhìn liền cảm thấy khắc cốt ghi tâm.”
 
Câu nói khắc cốt ghi tâm đí được đọc lên bằng giọng tao nhã của anh ấy, có một cảm giác kỳ lạ.
 
Nói xong đứng dậy đút hai tay vào túi quần: "Ly rượu này, e rằng Hứa tiên sinh vẫn là thích hợp để uống hơn tôi rồi.”
 
"Tôi đi trước."
 
Lục Dã thực sự rời đi.
 
Hứa Ninh An ngồi ở trên sô pha, nhìn viên đá trong ly gin and tonic từng chút một tan chảy, sau đó lắc lắc, uống một hơi cạn sạch, đứng dậy đi vào phòng.
 

 
Lúc này Tô Diệp Tinh đang nằm mơ.
 
Trong giấc mơ, Lục Dã biến thành Lục đại gia gia, đuổi theo phía sau cô, trong miệng luôn không ngừng hỏi "Sao em không bỏ phiếu cho anh" và "Sao em không bỏ phiếu cho anh", mắt thấy mình sắp bị đuổi tới, cô chợt giật mình tỉnh giấc.
 
Khi tỉnh dậy, lại phát hiện ra sắc trời bên ngoài cửa sổ đã sáng.
 
Bầu trời u ám, giống như sắp mưa.
 
thức dậy.
 
Cố đi lại mở bật cửa sổ.
 
Bầu không khí âm u tẻ len lỏi vào.
 
Lại là một ngày mới nữa rồi.
 
Tô Diệp Tinh thầm nghĩ, cô cũng không biết bây giờ trên mạng đã như thế nào rồi.
 
Khi cư dân mạng vừa tỉnh dậy, họ phát hiện ra những tin đồn về Tô Diệp Tinh lại vừa có những chuyển biến mới nữa.
 
Nguyên nhân bắt nguồn từ một tiết lộ chỉ có hình ảnh, tin đồn lộ ra rất có bằng có chứng..
 
[Giấu tên, sợ bị kiện.
 
Bên dưới tôi sẽ dùng S để thay thế, và S là để nói về một cô ca sĩ đang rất nổi tiếng hiện nay.
 
Người đàn ông này thực sự phải nói không đài thì thôi, vì vừa đào là gây ra một cú chấn động.

 
Tư liệu để bổ sung cho tin đồn quá nhiều, chấn động đến mức đến tiểu thuyết cũng không dám viết như vậy.
 
Ở đây, trước tiên khoan hãy nói về cái đoạn video mà mọi người nghe quen tai đi (Vì nói đi nói lại thì mấy người hâm mộ vẫn kiên định ủng hộ, nói video đó rất đáng ngờ).
 
Nên là chúng ta trước hết nên nói về cái khác trước đi.
 
Ảnh đính kèm.
 
Ảnh đính kèm.
 
Ảnh đính kèm.
 
Nếu như nói những thứ này còn chưa chứng tỏ được điều gì thì tôi sẽ tiếp tục tung ra tiếp đây 】
 
Bức ảnh đầu tiên là hình ảnh Tô Diệp Tinh ôm một ông già tóc hoa râm vào khách sạn.
 
Bức ảnh này rõ ràng hơn nhiều so với đoạn video mờ trong camera giám sát lộ ra lần trước.
 
Tô Diệp Tinh mỉm cười với ông già với đôi mắt trăng lưỡi liềm, khuôn mặt của cô rất rõ ràng, ngay cả hàng lông mi cũng có thể nhìn thấy hoàn toàn.
 
Trong ảnh, nhìn vẻ bề ngoài của Tô Diệp Tinh thì có thể đoán ra lúc đó trẻ hơn bây giờ rất nhiều, với khuôn mặt béo tròn chưa hoàn toàn mờ đi.
 
Văn bản bên lề kèm theo: [Ra sớm như vậy—bíp—già như vậy rồi mà cũng được sao ? S, cô đến kén chọn cũng không làm luôn. 】
 
Bức ảnh thứ hai chụp Tô Diệp Tinh mặc một chiếc váy ren dài màu đen, tóc dài bồng bềnh đi theo một người đàn ông, người đàn ông bụng phệ đang dùng tay nhéo mặt Tô Diệp Tinh, vẻ mặt có lẽ là đang nói chuyện rất vui vẻ, Tô Diệp Tinh tỏ vẻ bất đắc dĩ, nhưng vẫn cười.
 
Nụ cười ấy cũng có đôi mày và đôi mắt xếch.
 
Văn bản kèm theo: [Từng người từng người đến làm kim chủ, ghê gớm thật. 】
 
Trong bức ảnh thứ ba, chỉ có một chiếc máy bay, với những quả bóng bay buộc dưới máy bay và những biểu ngữ rơi xuống.
 
Trên biểu ngữ chỉ có một dòng chữ: [Tô Diệp Tinh, làm bạn gái anh đi. 】
 
Văn bản bên cạnh cũng viết chi tiết hơn nhiều:
 
[Mọi người không phải đều tò mò về thân phận gia thế của S sao ?
 
Hãy để tôi ra tay phổ cập kiến thức nha, S thì sao, thực sự là con gái của một gia đình rất giàu có, rất rất có tiền, các bạn có thể tưởng tượng cô ấy giàu như thế nào không, nhưng dù sao thì cô ấy cũng rất giàu. Tuy nhiên thực tế thì sao, cô ta chỉ là một đứa con được nhận nuôi, được gia đình của chủ nhân nhận nuôi, từ nhỏ đã được đối xử như con gái ruột. Đáng tiếc là, tuổi còn nhỏ nhưng tâm cơ đã bất chính, lớn lên một chút lại dụ dỗ nam chủ nhân của gia đình này  (chính là người đàn ông xuất hiện trong video thứ nhất, mọi người nhìn kỹ đi, có phải là chiếc xe bên cạnh còn có một người phụ nữ không?) Vì nam chính trong video này có mới nới cũ nên cô cảm thấy không cam tâm, hai người xảy ra xô xát trước cửa khách sạn, dẫn đến có video này.
 
Mọi chuyện sau đó thì, sự việc này đã bị bà chủ nhà biết được, bà chủ cảm thấy rất tức giận, nhưng dù sao cũng là con gái bà nuôi nấng nhiều năm, bà cũng không đuổi cùng giết tận mà chỉ quyết định đuổi cô ra khỏi nhà/
 
Sau đó, cô ta đã gia nhập làng giải trí.
 
Không có cách nào, không còn ai chu cấp tiền cho cô ta phung phí nữa.
 
Vì vậy, bạn thấy đấy, nhiều năm trôi qua nhưng S đã nói về gia đình và cha mẹ của cô ta trong chương trình nào chưa ? Không bao giờ, là bởi vì không còn mặt mũi nào để nhắc tới. Cô ấy nói rõ ràng mình là đại tiểu thư, nhưng không ai có thể phát hiện ra, bởi vì bà chủ giữ kín miệng với mọi người xung quanh.
 
Còn tấm hình này những gì đã xảy ra khi cô ấy học trường trung học ở trường nhà giàu đấy.
 
Khi S còn đi học, cô ta đặc biệt thích khiêu khích đàn ông trong trường, trong đó có một người thường xuyên theo đuổi mà còn rất khoa trương nữa, dùng chiếc máy bay tư nhân này để rải hoa hồng khắp khuôn viên trường. Nhiều người sống gần đó có lẽ là đều biết chuyện này, và tất nhiên mấy cô lao công cũng phải biết.
 
Suy cho cùng thì họ đã mất cả ba ngày để quét sạch bông hồng.
 
Đã nói nhiều như vậy rồi
 

Đừng có tố cáo tôi nha, tôi sợ vãi ra đó.
 
Nhân tiện, tôi xin nói thêm câu cuối cùng, tại sao Hứa Ninh An lại đuổi theo Tô ?
 
Có lẽ là bởi vì bọn họ còn chưa biết, đối phương chỉ là con gái nuôi mà thôi.
 
Vậy nên mới nói chuyện của giới hào môn, mấy người đừng ngồi đoán già đoán non. 】
 
Tiết lộ này rất có cơ sở và với sự nổi tiếng hiện tại của Tô Diệp Tinh, nó đã ngay lập tức lan truyền khắp các trang web lớn.
 
Một người khác cũng nhập vào để xác nhận.
 
[Chiếc máy bay đó ở gần khu nhà tôi mà ! Năm đó ồn ào ghê gớm lắm mà. ]
 
[ Đúng đúng đúng, cô của tôi làm quét dọn trong trường học, lương mối tháng rất cao, 8000, mấy ngày đó thậm chí về nhà còn mắng, nói đám hỗn đản trong trường rải hoa khắp nơi, khiến cô phải dọn dẹp tận mấy ngày mới sạch được. ]
 
[Chết tiệt, nhiều người nói giống y như nhau rồi. ]
 
[Sinh ra có được khuôn mặt như vậy, thế vậy mà lại đi quyến rũ cha nuôi của mình . . . . . ]
 
Ngay cả những người hâm mộ Tô Diệp Tinh cũng chết lặng.
 
Người qua đường cười:
 
[Cầu xin lời khẳng định dùm cái, tiếp tục cầu xin đó. ]
 
Những người hâm mộ CP Cỏ hoang ngôi sao và những người hâm mộ CP mới cảm thấy được an tâm phần nào cũng trở nên loạn xì nhào bát nháo hết cả lên.
 
Họ lần lượt chạy qua lớp bia đỡ đạn studio, yêu cầu họ đưa ra bằng chứng chứng minh.
 
Thật bất ngờ khi studio vậy mà lại chọn cách im lặng như tờ, giả chết đến cùng.
 
[Mấy người chết hết rồi à ? Nghệ sĩ của mình mà bị nói đến như thế này rồi, kiện đi ! ]
 
[Dù cho mấy người đưa ra một bài đăng gì đó thôi cũng được mà. ]
 
[Một Tinh Tinh có thể hát một bài hát ấm áp như vậy thì không thể nào làm ra ba cái chuyện đó được, mà phải không ? ]
 
[Ha ha, đám fan mấy người còn chưa chịu tỉnh à ? Nói không chừng studio bây giờ đều đã điên  cuồng bỏ của chạy lấy người hết rồi. ]
 
[Tất cả đều đã chắc như đinh đóng cột thế này rồi, còn có thể giảo biện gì nữa đây ? ]
 
Đêm đó, khi Tô Diệp Tinh nhìn thấy tiết lộ này, cô cũng đã rất ngạc nhiên.
 
Những tấm ảnh này không phải là thứ cô đưa cho chị Lưu a, mà với lại ông ngoại, chú đều bị làm lộ mặt ra hết.
 
Cô gọi chị Lưu: "Chị Lưu, chị. . . . ."
 
“Chị không có làm mấy cái đó đâu,” Chị Lưu nói ngay lập tức, “CHị vốn dự định sẽ làm y như những gì em nói, tiếp tục tạo sóng gió nhưng mà tự nhiên bài đăng này lại xuất hiện.”
 
Còn như có phải do Tô Diệp Tinh tung lên không thì cô cảm thấy khả năng này là không có lắm.
 
Bởi vì suy cho cùng mấy lời nói này quá ác mồm ác miệng rồi.
 
Thậm chí còn công kích bằng cách bảo cha nuôi con nuôi mà kéo xuống nước.
 
Phải đấy, ngay cả chị Lưu cũng thiếu điều muốn tin đây là ba nuôi mẹ nuôi của cô luôn rồi.
 
Mà nếu như vậy thì có nhiều việc đã nói rõ ràng luôn rồi.
 
Nếu không phải cha mẹ nuôi, làm sao họ có thể không nghe ngóng, không hỏi thăm về cô trong nhiều năm như vậy chứ ?
 
Còn chuyện có quan hệ tình cảm với cha nuôi của cô ?
 
Đưa cho chị Lưu 100 triệu, chị vẫn không thể tin được.
 
"Em vốn có phải định sẽ làm lộ mặt ba mẹ em không ?"
 
Nếu như lộ ra như thế này, thì cái gọi là scandal đều là giả cả.

 
Nhưng không ngờ đối phương lại ác độc như vậy, bóp méo mối quan hệ nhận con nuôi bình thường đến mức này, nếu như Tô Diệp Tinh lúc này mà có chọn cách tuyên bố, chỉ sợ bị mọi người chê cười mà thôi.
 
Sẽ không ai tin cô ấy.
 
"Những tin đồn bát nháo nhạy cảm về con gái và cha mẹ nuôi của các gia đình giàu có luôn được công chúng ưa chuộng, và nó sẽ ngày càng trở nên méo mó hơn. "Chị Lưu đã nhìn thấy một đoạn văn án nhỏ. "Bây giờ chỉ còn một cách, bố mẹ em lựa chọn đứng ra, nói thay em một tiếng thôi.”
 
Cô thận trọng, cẩn thận hỏi: "Thế ba mẹ em, hai người họ. . . . có chịu không ?”
 
Tô Diệp Tinh trầm mặc không nói.
 
Chị Lưu thở dài: "Nếu ngày hôm qua mà mình tung tin luôn, giành lợi thế trước thì bài đăng này dù có xuất hiện cũng chẳng có tính sát thương gì mấy.”
 
Ấn tượng đầu tiên là rất đáng sợ.
 
Đảo lộn thứ tự trước sau sẽ gây ra những hậu quả hoàn toàn khác nhau.
 
Nếu bọn họ bên này đưa ra bài đăng trước, thì bài post sau bị chửi là viết ba cái thứ tào lao bịa chuyện, nhưng bây giờ bài đăng này lại nổ trước thì có nghĩa là bên bọn họ đã rơi vào thế bị động.
 
Nếu nói chỉ là tin tức cũ rích về ba mẹ nuôi thế thì chẳng ai quan tâm, nhưng đó là để chứng minh tính đúng đắn của bài đăng đó.
 
Chị Lưu đang đau đầu, lại nghe thấy giọng nói bên kia: “Không phải ba mẹ nuôi.”
 
Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng: "Là ba mẹ ruột của em.”
 
"Ba mẹ ruột á ? làm sao có thể ?”
 
Giọng nói đầy vẻ ngạc nhiên của chị Lưu vang lên.
 
Lập tức, cô ấy cảm thấy mình có vẻ như không nhạy cảm lắm, xin lỗi nói: "Thật xin lỗi, chị chỉ là. . ."
 
"Không có việc gì, " Tô Diệp Tinh có chút cố chấp nói, "Em cũng đang chờ."
 
Chờ xem..
 
Người ba người mẹ yêu dấu của con liệu có nhẫn tâm đến mức như thế không.
 

 
Trong phòng họp, Thẩm Nghiên nhìn thấy thư ký đưa máy tính bảng.
 
Bà đeo kính lên và liếc nhìn.
 
“Thẩm tổng ?” thư ký nói: “Chuyện của đại tiểu thư có cần xử lý không ạ ?”
 
Thẩm Nghiên chỉ lạnh lùng nói: "Mặc kệ."
 
“Nhưng còn có điện thoại—” thư ký đưa chiếc điện thoại riêng vẫn đang đổ chuông, Thẩm Nghiên nhận lấy, liếc nhìn rồi gật đầu với cấp dưới vẫn đang đợi: “Chờ một chút, tôi đi nghe điện thoại ."
 
Bà bước sang một bên, mới vừa nhấn nút nghe là giọng nói lớn của ông già vang lên: "Nghiên Nghiên, con, mau mau lên tiếng thanh minh cho Tinh Tinh đi.”
 
"Ba, con đang họp."
 
Thẩm Nghiên cau mày.
 
"Họp ? Họp cái gì mà họp ? Tinh Tinh bị người ta bàn tán đến vậy rồi !" Giọng ông lão lo lắng, "Thân làm mẹ ruột như con, sao có thể để con gái mình bị nói như vậy ? Còn Tô Lê kia, gọi điện thoại cũng gọi không được, anh ta, anh ta- - -- “
 
"Anh ấy đang ở nước ngoài kí hợp đồng, ba, ba đừng quấy rầy anh ấy."
 
"Vợ chồng hai người các con ! Thật sự ! Nhìn trên mạng bây giờ đã nói gớm ghiếc đến cỡ nào rồi, Tinh Tinh nếu mà nhìn thấy thì sẽ cảm thấy buồn đến mức nào đâu ? Con là người làm mẹ, con cũng quá tàn nhẫn, năm năm không liên lạc rồi, bây giờ cũng không định giúp. . .. . ? “ Ông lão nhất định đã tức giận đến mức giọng nói cũng rung rung, "Con không nói, thì ba sẽ nói ! Lão già này vẫn có chút mặt mũi !”
 
“Ba,” Thẩm Nghiên lạnh lùng nói, “Ba ba đừng quan tâm.”
 
“Gà con không trải qua những sóng gió điên cuồng ngoài kia, làm sao biết gia đình tốt cỡ nào ?”
 
Bà nói một cách chậm rãi, từ tốn, nhưng thanh âm lại mang theo sự tàn nhẫn rõ ràng: "Nhân cơ hội này, để cho con bé ngồi ngẫm nghĩ lại, sớm quay về nhà.” ., ,,

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play