Ngay sau đó, cư dân mạng đã phát hiện ra rằng Hứa Ninh An là một tài khoản mới và thậm chí thêm chứng nhận V cũng chỉ là chuyện mới trong vài ngày qua.
Số Weibo trước đó là 0.
Bài đăng duy nhất trên Weibo cũng là bài đăng liên quan đến chương trình “Chúng ta ở bên nhau”.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điều này ngay lập tức khơi dậy sự tò mò của cư dân mạng.
[ Tham gia hmmm trong khoảng thời gian này, nếu mà không có chút bản lĩnh thì có lẽ là không thể tham gia được mà nhỉ ? ]
Có người lần mò đoạn ghi âm phỏng vấn của nhóm chương trình, rất nhanh phát hiện ra chiếc đồng hồ trên tay người đàn ông là một chiếc Rolex cổ, trị giá lên đến hàng chục triệu.
Góc khuất hơi lộ ra của chiếc ghế sofa, sau khi được vài cư dân mạng không ngừng tìm kiếm, đó chính là thương hiệu Minotti của Ý, chiếc bàn là. . .
Tất cả đều là hàng đắt tiền.
Một số người thậm chí đã tìm thấy tài khoản ins của bên kia thông qua địa chỉ email đã đăng ký của Weibo.
Thông tin về tài khoản ins họ cũng không tìm ra được quá nhiêu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy nhiên, từ những bức hình chụp vé xem hòa nhạc, triển lãm nghệ thuật và triển lãm khách sạn được đăng lên với tần suất không thường xuyên, đều có thể thấy rằng chất lượng cuộc sống của anh vô cùng phong phú, và lịch sử đi của anh trong thời gian gần đây đều ở Châu Âu, và cũng chỉ mới trở về Trung Quốc gần đây.
Thật đáng tiếc khi không có thông tin cá nhân nào được tiết lộ ra bên ngoài, thậm chí không có lấy một bức ảnh cận mặt.
[Có bí ẩn quá không vậy trời ? Đó rốt cuộc là ai vậy ? ]
[Phú nhị đại là điều chắc chắn. ]
[Học sinh mù, tôi phát hiện ra một điểm vô cùng trùng hợp ! Hứa Ninh An, Hứa Hân An, hai cái tên này quá giống nhau đúng không? ! Chẳng lẽ nào. . . . là hai anh em nhỉ ? ! ]
[Chết tiệt, cái này cũng có khă năng lắm đó ! ]
Lần theo suy đoán này, không lâu sau lại có người lên mạng tung ra một tin tức.
[Cảm ơn vì lời mời.
Bạn học cấp hai Hứa Ninh An, nếu đây là Hứa Ninh An mà tôi biết.
Hứa Ninh An thực sự là anh trai của Hứa Hân An đó, là con trai cả và cháu trai của tập đoàn Hứa thị, và là nhà lãnh đạo tương lai, tôi nghe nói rằng anh ấy đã bắt đầu tiếp quản công ty của cha mình.
Hãy kể tôi nghe kể sơ về một Hứa Ninh An mà tôi biết nhé
Là học bá, đẹp trai, tốt tính.
Hầu như không có khuyết điểm nào, từ nhỏ đã đúng chuẩn là con nhà người khác.
Khi tôi còn nhỏ, tôi thường xuyên đem trứng ngỗng (điểm không) về cho ba tôi, ông ấy thường chỉ vào tôi và nói: Trời ơi cái tên trời đánh, mày có thể học hỏi Hứa Ninh An một chút được không vậy? Vì vậy nên là lúc đó tôi cực kì ghét anh ta
Nhưng tôi bắt buộc phải thừa nhận rằng anh ấy thực sự rất có năng lực nha.
Đối với những tiết lộ khác trên Internet thì cũng có. . .
Tôi sẽ không nói bất cứ điều gì, vì tôi đã bị điểm mặt, tôi chỉ có thể nói rằng những gì các bạn nghĩ là sai rồi.
đó là tất cả. 】
Những gì trên mạng lộ ra cũng chỉ là một phần vô cùng nhỏ
Trên cộng đồng mạng tin tức diễn ra sôi nổi, bình thường tin tức được mọi người tung ra nhiều vô số kể, ngồi lót dép hóng cũng rất phấn khích,
Không lâu sau khi những tin tức liên quan về anh được tung ra, Weibo chính thức của Tập đoàn Hứa thị, bao gồm cả Weibo chính thức của các công ty con khác, đã nhấn nút theo dõi Hứa Ninh An.
Lần này, nó gần như một lời tuyên bố, mọi tin tức vừa nãy đều chắc như đinh đóng cột.
Tập đoàn Hứa thị có địa vị như thế nào ?
Là doanh nghiệp lớn trăm năm trước vẫn tiếp tục phát triển cho đến ngày nay, bao trùm tất cả các lĩnh vực chính như là trang sức, các mặt hàng xa xỉ và hàng tiêu dùng, gần đây thậm chí còn bắt đầu lấn sân vào lĩnh vực điện thoại di động, có thể coi là đại gia tay to mặt lớn trong nước.
Đây là lần đầu tiên một người thừa kế kinh doanh như vậy tham gia một chương trình hẹn hò lãng mạn——
Cư dân mạng chỉ đơn giản là cảm thấy hết sức ngạc nhiên.
Ví dụ, Hứa Hân An, người vốn được coi là thuộc một nửa của ngành giải trí, thường làm mọi thứ theo cách của mình, và cư dân mạng không cảm thấy có gì lạ khi cô tham gia một chương trình hẹn hò lãng mạn. Nhưng Hứa Ninh An thì không giống như thế, anh là người thừa kế được định sẵn của tập đoàn Hứa gia, người như vậy mà lại lên tham gia chương trình yêu đương . . .
[Tổ chương trình nói là anh ấy tham gia vì một khách mời nữ sao ? ]
[Tôi hiểu rồi nè ! Nhất định là vì cô em gái của anh ấy rồi ! Anh lo lắng về việc em gái mình tham gia một chương trình lãng mạn nên đã quyết định đích thân giám sát chương trình để tránh cho em gái mình bị lừa bởi những kẻ xấu. ]
[Hu hu hu cái này chính là anh trai trong mơ điển hình rồi ! Tại sao tất cả những mẫu anh trai trong mơ đều là của người ta vậy . . .]
[Đây mới là hình tượng của một đại tiểu thư chân chính này, không giống người nào đó lâu nay khoác lác nói mình là đại tiểu thư, cuối cùng cũng chẳng ra gì. . . .]
[Đừng nói nữa có được không vậy, được rồi, loại người này so với Hân Hân Tử của chúng ta, bộ cô không cảm thấy tà ác sao ? ]
[Hân Hân Tử gì đó nhà của các cô ngoại trự có được một người cha với người anh giàu có ra, thì cô ta có năng lực chuyên môn gì vậy ? Ít nhất tôi không cảm thấy mệt mỏi với bài hát của cô ca sĩ kia lặp đi lặp lại trong một trăm ngày . . .]
[He he, thế còn đỡ hơn cô gái nào đó lôi lôi kéo kéo một ông già đáng tuổi cha mình ra ngoài khách sạn. ]
[Đừng có nhìn thấy khách sạn thì lại bảo là thuê phòng, nhìn thấy đàn ông thì bảo là người ta bao nuôi đi, nói không chừng là quan hệ khác ? ]
Bên trong nội bộ người hâm mộ của Tô Diệp Tinh cũng là một mớ hỗn độn.
Tuy nhiên, phần lớn những người hâm mộ quậy loạn xì nhào bát nháo đều là người mới thích Tô Diệp Tinh gần đây, còn những người hâm mộ lâu năm vẫn ổn định, họ đang đăng bài ủng hộ trên Chaohua để thể hiện thái độ luôn kiên định ủng hộ Tô Diệp Tinh, và những người hâm mộ chân chính cũng đang cố gắng.
—
Sóng gió mây mù trong thế giới Internet còn chưa đến nỗi làm loạn cả căn nhà tình yêu, vì căn nhà đã được nhóm chương trình cô lập khỏi mạng Internet, thậm chí đến người trong cuộc là Tô Diệp Tinh cũng không hay biết gì.
Cô choáng váng, mơ màng nằm trên giường, lúc mơ lúc tỉnh. Trong giấc mơ, côdường như nghe thấy ai đó đang nói chuyện bên cạnh mình, và khi tôi mở mắt ra, người đang nói chuyện đã biến mất. Khi Tô Diệp Tinh nhắm mắt lại lần nữa, mơ hết giấc mơ này đến giấc mơ khác.
Giấc mơ cũng đứt quãng không liên tục, nào là cô và Lục Dã cãi nhau bên đường, Lục Dã tức giận đến tự giật tóc anh, nhưng cuối cùng anh chỉ chỉ vào cô, “Em” rồi lại tự bật cười, hai người cùng cười. Cô lại nằm trên lưng Lục Dã và yêu cầu anh bế cô, nhưng anh cố tình không bế cô cho đàng hoàng và muốn hất cô ra.
D u a n g, cô ấy thực sự ngã xuống—
Tô Diệp Tinh theo bản năng mở mắt ra định mắng anh một trận, nhưng lại bắt gặp một khuôn mặt hơi hốc hác.
Trong mộng, khuôn mặt đó của Lục Dã đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô, làn da vẫn là trắng nõn và tông ấm, nhưng cũng sắp gầy đi, phía dưới có thể nhìn thấy đường mạch máu nhàn nahtj, hơn nữa bởi vì quá trắng, mà phần gân dưới lớp da được nhìn thấy rõ ràng.
Trên đỉnh mái tóc trở nên lộn xộn, thanh âm khàn khàn: "Tỉnh rồi ?"
Tô Diệp Tinh ngơ ngác nhìn: "Tỉnh rồi."
Người đàn ông đi ra ngoài, một lúc sau bưng một bát cháo còn bốc khói tới, múc một muỗng đưa tới bên miệng cô: "Ăn đi."
Tô Diệp Tinh quay đầu đi, cố chấp nói: "Không ăn."
Cô vẫn nhớ trước khi đi ngủ hai người họ còn đang cãi nhau.
Ai có thể nghĩ tới người đàn ông này sẽ vì tức giận mà cười, "Không ăn luôn à ?"
"Không ăn !"
Tô Diệp Tinh cũng không biết cơn tức giận này từ đâu bộc phát lên.
"Ồ, anh biết rồi, " Lục Dã đột nhiên cười lên, thanh âm kéo dài, nghe đặc biệt gợi đòn, "Em làkhông dám, sợ ăn cháo của anh liền giao thân cho anh."
"Ai sợ hả!"
Tô Diệp Tinh quay đầu và đưa thìa vào miệng.
Cô kinh ngạc ngừng động tác lại, sau đó như cảm thấy cháo rất ngon, cô nhấp một ngụm, không bướng bỉnh nữa mà từ từ nuốt xuống.
Cô ấy liếc nhìn Lục Dã, Lục Dã lại múc một thìa nữa, cô cũng mở miệng.
Thế là, cứ như vậy, Lục Dã múc một muỗng, cô ăn một miếng và lặng lẽ ăn hết bát cháo.
"Lần sau cho thêm nhiều gà xé vào."
Cô cũng nói.
Lục Dã vuốt tóc cô, lại Tô Diệp Tinh hất ra, tức giận nhìn anh: "Anh làm gì vậy hả ?"
Lục Dã đột nhiên bật cười.
Nụ cười kia ôn nhu đến dị thường, anh bất ngờ lên tiếng: “Tô Diệp Tinh”.
Tô Diệp Tinh hỏi lại, "Làm sao".
Anh nói, "Em tỉnh là được.”
Tô Diệp Tinh sửng sốt, hàng lông mi thật dài rũ xuống, một lúc sau mới "Ồ" một tiếng.
Mối quan hệ giữa hai người dường như đã trở lại như trước.
Không ai chủ động nhắc về cuộc nói chuyện tối hôm đó.
Nhưng dường như có một cái gì đó khác biệt.
Lục Dã cầm cái bát đi ra ngoài, nghe thấy tiếng đóng cửa, Tô Diệp Tinh đột nhiên hiện lên một hình ảnh kỳ lạ trong đầu.
Cô vặn vẹo trong vòng tay anh, hú hét bảo muốn đi tiểu..
Tuy nhiên, chân cô không nghe lời nên bị anh nửa đỡ nửa cõng đến cửa phòng tắm, tay cô không kiềm chế được mà mất bình tĩnh, Lục Dã kéo kh.óa quần cho cô nói: “Em tỉnh rồi thì không được cắn anh đâu đấy.”
Sau đó. . . . .
Ah.
Tô Diệp Tinh che mặt.
Nghĩ đến cảnh cô ngồi một cách không an phận, xoay người tới xoay lui, được Lục Dã nhấn cái nút xối bồn cầu cho cô. . . .
Không đúng, còn có sự xuất hiện của người đàn ông đó đang thay băng vệ sinh cho cô, khuôn mặt lạnh lùng vô cảm kia nữa. . . .
Kinh khủng.
Cô thầm nghĩ.
Không còn muốn sống nữa.
Nếu sau này cô mà còn uống rượu, cô chính là một con lợn !
Lúc này Lục Dã đi vào, đặt ly nước cùng viên thuốc trước mặt cô, ngẩng đầu nhìn cô, đưa tay sờ trán cô, khẽ nhíu mày: “Cũng không có phát sốt nữa rồi mà nhỉ ?”
". . . . . ."
—
Không lâu sau khi Tô Diệp Tinh tỉnh dậy, đạo diễn Tồi cũng đã đến tìm cô.
Lúc này Lục Dã còn chưa rời đi, nhìn cô uống thuốc mặt mày nhăn lại, sau đó cất chén đi ra ngoài.
Khi đạo diễn Tồi đi đến, anh ta tình cờ đối diện với Lục Dã.
Hai người liếc nhau, Lục Dã thản nhiên gật đầu, đi xuống lầu.
Đạo diễn Tồi đến và gõ cửa.
"Cốc cốc" hai tiếng.
"Là ai thế ?"
Một giọng nữ khàn khàn từ trong cửa truyền ra, giống như tiếng đàn kéo dài quá mức còn sót lại của dây đàn piano.
"Là tôi đây.”
Đạo diễn Tồi nói.
Sau đó, có tiếng bước chân vội vội vàng vàng, bên kia dường như đang sắp xếp thứ gì đó, còn nghe cả tiếng đóng mở cửa tủ.
Một lúc sau, cửa mở ra.
Bên trong có một cô gái trẻ tuổi, sắc mặt có chút tái nhợt, ngay cả môi cũng trắng bệch, trên người mặc một bộ váy ngủ, rụt rè đứng ở nơi đó: "Đạo diễn, anh tìm tôi sao ?"
"Có tiện đi vào nói chuyện một chút không ?"
Đạo diễn Tồi nói.
"Ồ, ồ, thế thì đạo diễn, mời vào."
Tô Diệp Tinh mở cửa.
Đạo diễn Tồi cũng đi theo vào.
Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cánh cửa phòng được bố trị lại, không phải từ màn hình.
Có rất nhiều thứ, phản ứng đầu tiên của anh ấy.
Phụ kiện được chia thành từng loại và đặt trên chiếc bàn tạm dùng làm bàn trang điểm.
Có ba hàng giày, được đặt ngay ngắn sau cánh cửa.
Đàn ghi-ta, người máy quét rác các loại, thậm chí ga trải giường cùng cái chăn cũng không phải là cái được tổ tiết mục sắp xếp, nhưng tổng thể sắp xếp rất gọn gàng ngăn nắp, nhỏ nhắn mà ấm áp.
"Mấy ngày nay cô đã thấy quen chưa ?"
Đạo diễn Tồi ân cần hỏi.
Tô Diệp Tinh không nghĩ rằng đạo diễn Tồi sẽ tìm đến cô chỉ để hỏi câu hỏi này, nhưng cô vẫn gật đầu, "Tôi đã quen rồi.”
Cô liếc nhìn đạo diễn Tồi, rồi mím môi: “Có chuyện gì không thỏa đáng sao ?”
Đạo diễn Tồi thầm khen ngợi cô, cô gái này sắc sảo.
Đạo diễn Tồi mô tả ngắn gọn các sự kiện bên ngoài gần đây rồi ngồi quan sát sắc mặt của cô.
Cho dù nói với cô những lời nhận xét bất lợi đang bị lan truyền rộng rãi bên ngoài kia, sắc mặt người này cũng không thay đổi nhiều, cô chỉ suy nghĩ một chút rồi nói: “Đạo diễn là muốn hỏi tôi, những điều đó có phải là thật không mà thôi đúng không ?”
Đạo diễn Tồi lắc đầu: "Tôi tin vào mắt mình."
Anh ấy nhìn người qua lăng kính máy quay.
Dưới ống kính, đôi mắt của Tô Diệp Tinh sáng ngời trong veo, tuyệt đối không phải là ánh mắt của một kẻ lười người dối trá.
"Vậy thì đạo diễn Tồi là. . . . .”
"Tôi là muốn hỏi, Tô lão sư liệu có dự định gì không, cô có muốn để cho chương trình tổ tổ chức cho cô một cuộc phỏng vấn riêng ngay lập tức không, hay là. . . "
Tô Diệp Tinh suy nghĩ một lát rồi mỉm cười.
Nụ cười đó thật ranh mãnh: "Tồi đạo diễn, thế tổ tiết mục có thể hợp tác với tôi không ?"
Cô thì thầm điều gì đó với đạo diễn Tồi, đạo diễn tồi lập tức mỉm cười vỗ đùi: "Được ! Cứ làm như thế này đi !"
Đạo diễn Tồi hài lòng đi ra ngoài, ngay khi anh ta đi ra ngoài, nụ cười trên mặt Tô Diệp Tinh đã vụt tắt.
Cô ngơ ngác ngồi đó không biết đang nghĩ gì, một lúc sau cô đứng dậy.
Lại là một buổi ghi hình ban ngày, khi dư luận mạng càng ngày càng đồn đoán về "xì-căng-đan" của Tô Diệp Tinh và khách mời mới, vị khách mời mới lần đầu tiên xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp.
Nó dường như ở ngoài trời.
Anh đứng trước cửa kính, mặc một bộ âu phục sọc đen, đeo kính gọng vàng, tóc chải ngược ra sau, lộ ra khuôn mặt tuấn tú tuấn tú.
Cư dân mạng ngay lập tức nhận ra khuôn mặt đó trông giống đến 7,8 phần nét của Hứa hân An.
Muốn một hai khăng khăng phải tìm ra một thứ không giống, đại khái chính là dáng khuôn mặt, Hứa Hân An cos khuôn mặt baby như trẻ con, nhưng khuôn mặt của người này thì rắn ròi, thành thục hơn, hơn nữa mắt cũng hẹp dài hơn Hứa Hân An.
Dưới cặp kính, đôi mắt ấy vẫn dịu dàng.
[Aw, ow, ah, ow thật đẹp trai, quả là một bá tổng đấy ! ]
[Nói thật, nhan sắc của gia đình Hứa Hân An đúng là cực phẩm mà. ]
[Nhưng bây giờ anh ấy ở đâu ? ]
Từ chiếc chuông gió trên cửa, có người tinh mắt nhận ra đó là cánh cửa của căn nhà tình yêu.
[Không thể nào, kích thích dữ vậy sao ? một phát tham gia luôn à ? ]
[Không có cái màn hỏi từng người giống hôm bữa sao ? ]
[Tôi vẫn còn đang tò mò, bá tổng đời thật sẽ hỏi câu hỏi như thế nào đây. . ..]
[Aww, aw người ta đến đây để chăm sóc em gái, không có nhiều thủ đoạn như vậy đâu ! ]
Hứa Ninh An đặt tay lên nắm đấm cửa. : , , .