Mặt trời còn chưa xuống núi, sau khi ăn uống no đủ, bọn họ quyết định tiếp tục lên đường. Về phần da lông mới lấy được, chỉ có thể tạm thời cất đi, đợi đến khi tìm được nơi ở thích hợp sẽ tiến hành xử lý những da lông này.
Khu vực trung tâm của hòn đảo cũng rất lớn. Dưới sự dẫn dắt của Tuyết Ban, bọn họ đã đi con đường ngắn nhất, thậm chí còn đi qua cả địa bàn của dã thú.
Ban đầu Tuyết Ban còn dẫn đội ngũ cẩn thận từng li từng tí tránh khỏi địa bàn của dã thú, nhưng từ sau khi nó biết chủng tộc của Hồng Diệp, nó liền quyết định trực tiếp xông qua địa bàn của dã thú.
Trên đường đi có một đám dã thú không có mắt đều bị Hồng Diệp thu thập, Hồng Diệp cũng không thể ăn hết nhiều dã thú như vậy trong một lúc, vì thế vào buổi tối bọn họ còn có thể ăn được một bữa thịt nướng ngon lành.
Yêu cầu của Phương Nho thật ra không cao, nếu có thể xát thêm chút muối lên thịt thì càng tốt.
Mèo đen ngửi thấy mùi thơm, mở mắt ra nhìn xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT