Đến lúc bọn họ ngắt lấy đủ hạt giống, mặt trời đã lên trên đỉnh đầu, Hồng Diệp hớn ha hớn hở quay lại. Nó còn đem về mấy bộ da động vật nóng hổi.
Bé Mập và Chim Sẻ nhìn thấy mấy bộ da này, đều có hơi hâm mộ. Chim Sẻ bấy giờ đã không sợ Hồng Diệp như trước nữa, hơn nữa nó đã biết Hồng Diệp không thích ăn động vật loại nhỏ, nên lớn gan khen: “Hồng Diệp, anh đem về nhiều da động vật như vậy, thật là lợi hại.”
Bé Mập cũng gật đầu tỏ vẻ tán đồng, da lông và bông gòn đều có thể giữ ấm như nhau. Nhưng nghĩ tới da gấu cứng ngắc, cậu ấy lại cảm thấy bông gòn vẫn tốt hơn.
Hồng Diệp đưa mấy bộ da cho Phương Nho. Phương Nho vuốt thử, thấy da còn ấm, không biết nói gì cho phải.
Mấy bộ da này rõ ràng là mới bị lột ra không bao lâu.
Hồng Diệp có đam mê sưu tầm xương cốt, thế nên da lông còn sót lại mới tới tay Phương Nho.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT