Phương Nho không rõ lắm nó đang làm gì.
Chim Sẻ kề sát đến gần, nói nhỏ bên tai cậu: “Cậu nhìn thử xem, hình như nó lại mập ra thêm một vòng đúng không? Chắc chắn là nó đã chạy đi kiếm thật nhiều động vật để ăn rồi. Quá hung tàn!”
Phương Nho có chút cạn lời, đáp: “Lúc trước khi chúng ta ăn cá, không phải cậu cũng ăn sao?” Lúc ăn cá ngon lành sao lại không cảm thấy bản thân cũng là một kẻ tàn nhẫn chứ?
Đôi con ngươi đen tròn như hạt đậu của Chim Sẻ xoay tròn một vòng, nó nói: “Lúc đó, tôi..., lúc đó không tính. Cá là do cậu giết, tôi chỉ ăn mà thôi.”
Phương Nho đã hiểu ra một đạo lý: nếu bảo một người chưa từng giết gà bao giờ đi giết gà, thì người đó sẽ cảm thấy chuyện đó thật ác độc, không xuống tay được.
Mà khi người khác bưng thịt gà đã nấu đem đến trước mặt, thì chỉ cảm thấy thịt gà thật là thơm, ăn rất ngon.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT