Phương Nho và Chim Sẻ đều nghiêng đầu ngơ ngác nhìn. 
Tất cả hoa mọc trên cây hoa mặt người đã biến mất hết. Trong phút chốc, Phương Nho và Chim Sẻ không biết nó có biểu cảm ra sao.
Chim Sẻ nhỏ giọng nói: “Giờ nó di chuyển được rồi, liệu có ăn thịt chúng ta không?” 
“Sao cậu lại nghĩ anh Cây là một người lãnh khốc vô tình như thế? Phải suy nghĩ tốt đẹp lạc quan lên chứ.” Phương Nho trả lời Chim Sẻ. Nếu như cây hoa mặt người có thể cùng nhau rời đi với bọn họ, vậy thì tương đương với việc trong nhóm có thêm một người bảo vệ mạnh mẽ rồi. 
Sau khi Phương Nho và Chim Sẻ thì thầm với nhau xong thì cây hoa mặt người cũng đã hoàn tất việc rút toàn bộ rễ lên mặt đất. Hai nhánh rễ chính trông hơi trụi lủi, những rễ thừa nhỏ khác đã được nó thu vào, chỉ để lại hai nhánh rễ lớn còn dính một ít bùn đất. 
Cây hoa mặt người nhấc một nhánh rễ của nó lên, vẩy vẩy cho rơi bớt bùn đất, sửa sang lại dáng vẻ bên ngoài của mình. Sau đó, nó bắt chước cách đi của con người, chậm rãi đi đến trước mặt Phương Nho và Chim Sẻ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play