Ánh nắng ấm áp của mùa xuân xuyên qua cửa sổ, chiếu rọi lên người Phương Nho. Cậu hơi lười biếng mà nheo mắt lại, đưa tay ra cản bớt ánh mặt trời chói mắt. Khung cảnh mùa xuân bên ngoài thật tươi đẹp, và Phương Nho - ốc sên lười đã nằm lì trên giường suốt cả mùa đông đang suy nghĩ có nên đi ra ngoài du xuân hay không.
Đôi mắt của Phương Nho nhìn về phía Uyên, tựa như một lời mời âm thầm, muốn hắn cùng nhau ra ngoài chơi với cậu.
Vốn dĩ Phương Nho đã nghĩ chỉ cần đưa đám nhóc con trong nhà cho Bé Mập chăm sóc là cậu và Uyên có thể tranh thủ chút thời gian để đi chơi, tận hưởng thế giới riêng của hai người. Nhưng Bé Mập và những người khác cũng muốn ra ngoài chơi, vì thế tình cảnh này đã biến thành một chuyến dạo chơi của cả đại gia đình. Trong đội ngũ này, ngay cả đàn chim sẻ cũng túm tụm lại muốn đi theo.
Vẻ mặt của Phương Nho chỉ có thể khái quát bằng hai chữ: cạn lời. Kế hoạch hưởng tuần trăng mặt của cậu đã bị phá vỡ, nét mặt cậu lộ ra chút ghét bỏ đối với đám bóng đèn(*) kéo chân sau này. Thật là, đầu óc của bọn họ không thể tinh tế chút được sao?
(*) Ý chỉ người xen vào giữa cuộc hẹn hò của một cặp đôi
Suy nghĩ thì luôn tốt đẹp, nhưng hiện thực lại không như là mơ. Đội ngũ của họ chậm rì rì mà xuất phát, vừa đi vừa từ từ thưởng thức phong cảnh dọc đường. Kết quả là, vừa rời khỏi phạm vi khu vực của đảo Thần Thú thì Hồng Diệp đã bắt đầu nở hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT