Edit: Hiền
Tần Phong cười đáp: "Không đâu. Thanh Vân nhớ tôi à?"
Đạo diễn: "Tết đã không về nhà rồi, Thanh Vân đương nhiên là nhớ cậu chứ. Tôi..." Vừa thấy Phó Thanh Vân cầm thanh kiếm chạy lại, ông mới nhớ tới việc cấp bách trước mắt là phải quay cho xong cảnh này đã: "Hai bố con cứ nói chuyện đi, tôi không làm phiền nữa."
"Đợi chút." Tần Phong gọi đạo diễn lại.
Tần Phong đưa cho ông một chai nước lọc.
Đáy mắt đạo diễn hiện lên chút kinh ngạc, ông không ngờ người hằng ngày tiếp xúc với đống linh kiện sắt đá lại biết đối nhân xử thế như vậy.
Sau đó nghĩ lại lại cảm thấy rất bình thường, nếu anh chỉ đẹp trai học giỏi, Sở Phương có thể chung tình với anh, nhưng rất khó mà đến thăm con riêng của anh thay anh, hơn nữa còn tùy tiện bỏ ra một triệu tệ để cải thiện bữa ăn cho bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT