Bởi vì tuyến số phận được sửa chữa, nguyên thân từng chết oan trở về, Từ Đồ Nhiên cũng không thể mượn thân phận của đối phương để hoạt động nữa, cũng không tiện ở lại biệt thự của nguyên thân.
Mà đây cũng không phải chuyện gì quá to tát, tự cô cũng có địa bàn của mình, còn có thể vạch ra vực làm chỗ nghỉ ngơi bất cứ khi nào, bất cứ nơi đâu. So ra thì Từ Đồ Nhiên càng thích cái giường cũ của mình bên dưới rừng long não hơn. Chẳng qua là ngày thường cô vẫn cần ra ngoài chạy nhiệm vụ với mấy người Chu Đường nên rất hiếm khi cô được nán lại nơi đó lâu dài… Ví như bây giờ, cô đã phải rong ruổi bên ngoài suốt hai ngày trời rồi mới được quay lại rừng long não.
Lần này cô đi làm nhiệm vụ không dẫn Tiểu Phấn Hoa theo, thành ra nó vừa nhìn thấy cô đã không chịu xuống khỏi bả vai của cô nữa. Dương Bất Khí thử cản nó vài lần cũng không thành công, đành mặc kệ nó.
“Nghĩa là cuối tuần này em không cần ra ngoài đúng không?” Dương Bất Khí cầm đồ ăn vặt Từ Đồ Nhiên mang về, vừa đi cùng cô vào sâu trong rừng long não vừa hỏi chuyện. Đang lúc trò chuyện, đằng trước có hai con Gấu Đen khổng lồ lớn đi tới, vừa thấy Từ Đồ Nhiên thì gập người thật mạnh, ai không biết còn tưởng chúng nó đang kính chào chị đại.
Từ Đồ Nhiên tùy tiện khoát tay với hai con gấu, sau đó mới gật đầu đáp: “Đúng vậy. Thứ hai em còn phải đi công tác, là nhiệm vụ quan trắc. Chắc bọn em sẽ nghỉ ngơi tầm hai ba ngày trong cái vực nào đó, tiếp đến em định đi theo mấy người Chu Đường ra ngoài chơi... nhưng buổi tối em vẫn sẽ về ngủ.”
Dương Bất Khí nghe vậy gật đầu, lại bỗng cảm thấy sai sai: “Nhiệm vụ quan trắc?”
“Chính là kiểu tiến vào các vực đã tồn tại lâu dài, quan sát tình huống bên trong...” Từ Đồ Nhiên nở nụ cười: “Đương nhiên, quan trắc là cách nói của người có siêu năng lực thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play