Dương Bất Khí không biết Từ Đồ Nhiên hỏi anh câu đó là có ý gì.
Anh cũng không muốn biết.
Chẳng biết là may hay rủi, Từ Đồ Nhiên cũng không hỏi đến cùng vấn đề mà như thể chỉ cố tình hỏi một tiếng thôi. Sau khi hỏi xong, cô tiếp tục thực hiện kế hoạch của riêng mình, để Dương Bất Khí một mình ở đó run sợ trong lòng.
Từ Đồ Nhiên tổng hợp chỉnh sửa thông tin thu thập được trước mắt, vừa tóm tắt lại vừa đi đến Phòng trà cùng Dương Bất Khí. Lần này, Dương Bất Khí không vào Ơhòng trà cùng cô mà chỉ tìm một nơi yên tĩnh chờ đợi. Sau khi đợi khoảng hai mươi phút, cuối cùng Từ Đồ Nhiên cũng bước ra khỏi Phòng trà.
“Suôn sẻ chứ?” Anh nhìn cô gái đang tiến về phía mình, đưa thứ đang cầm trên tay tới. Trước khi bước vào Phòng trà, Từ Đồ Nhiên đã đưa hai chiếc mâu đá và vài chiếc ghim cài cho anh. Dương Bất Khí chẳng hiểu tại sao, nhưng anh vẫn giữ gìn chúng cẩn thận. Vừa thấy Từ Đồ Nhiên trở lại, anh liền trả lại mâu đá cho cô.
“Ừ.” Từ Đồ Nhiên nhận lấy vũ khí, gật đầu: “Anh còn nhớ một người mà lúc trước chúng ta không gặp được không? Tình cờ, người đó cũng đã đến Phòng trà, tiết kiệm không ít thời gian.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT