.
Buổi ăn diễn ra im lìm, không ai nói gì, mà thật ra là chỉ có 2 người kia không muốn nói chuyện, còn Minh là không dám nói chuyện.
Cậu cắm mặt ăn cá, rồi ăn khoai, ăn chút lại nhìn ông lão, chút lại nhìn người đàn ông kia, cảm giác khó chịu vô cùng.
Được một lúc thì sư huynh ông lão đột ngột đứng lên, bỏ vào trong nhà, trước khi đi còn nói lại.
“Mệt rồi, ta đi ngủ đây, cậu cũng vậy, mai dậy sớm tiếp tục luyện tập, mà trước khi ngủ nhớ dập lửa, ta không muốn ngôi nhà này phải xây lại lần nữa đâu”
Minh hoàn hồn, cảm thấy có chút an lòng, người đàn ông kia cũng giống ông lão, không hỏi thăm về việc cậu bất thường tăng cấp luyện khí.
Minh vừa quay đầu lại thì đã nghe ông lão lên tiếng.
“Cậu có việc gì muốn hỏi lão thì hỏi đi.”
“Ông đọc được suy nghĩ của con ạ?” – Minh hỏi một câu ngu ngơ.
“Thái độ của cậu quá dễ đoán, cần gì phải Đọc Tâm Thuật đâu cơ chứ.” – Ông lão lại cười.
Cậu gãi gãi đầu.
Trong đầu cậu có quá nhiều suy nghĩ thắc mắc không biết bắt đầu từ đâu, thế là cậu đành hỏi theo tiến trình câu chuyện diễn ra.
Cậu từ từ kể lại cho ông lão nghe về tiểu Đa và Thổ Công, chẳng hiểu sao cậu luôn cảm thấy mình có thể tin tưởng ông lão, nên cũng không giấu giếm gì.
Ông lão chăm chú nghe cậu kể, cùng tập trung suy nghĩ.
Một lúc sau khi cậu kể xong, ông lão mới nói, có vẻ như nãy giờ xâu chuỗi lại thông tin mà ông biết.
“Theo như cậu kể, Thổ Công và tiểu Đa phần nhiều chính là Yêu”
“Yêu? Ý ông là yêu quái?” – Minh ngạc nhiên.
“Có thể xem như vậy, đó là cách phàm nhân gọi, còn tu Tiên giả gọi họ là Yêu tộc” – Ông lão từ tốn giải thích.
“Ở tu Tiên giới, linh khí sung mãn nên cũng có trường hợp các loại sinh vật qua nhiều năm dài được linh khí bồi đắp, gặp cơ duyên, sinh ra thần trí. Những loại ‘Thảo Mộc Cầm Thú Kim Thạch’ trong thiên địa sinh ra thần trí, nhưng không có công pháp tu luyện hóa nhân thì phải mất vô lượng kiếp năm để hấp thu linh khí đất trời, hiển hóa nhân thể, nhưng hầu như là sẽ không sống sót được tới lúc đó, ít nhất là lão không biết tới..”
“Cũng có một loại vô cùng đặc biệt giống Thổ Công mà cậu đề cập, cơ duyên học được công pháp tu luyện hóa nhân, không nói tới công pháp tu Hương Hỏa vô cùng hiếm thấy, mà điều kiện tu luyện cũng cực kỳ hà khắc, dựa vào tín ngưỡng lực, nhưng cũng là loại Yêu tu hiện đại, phải hiển hóa nhân thể rồi mới tu tiếp tục được, chỉ là sẽ bị ràng buộc vào Hương Hỏa..”
“Phải biết công pháp ở tu Tiên giới là đặc biệt quan trọng. Công pháp Cổ Yêu chính tông, chỉ có ở những thánh địa cổ nơi truyền thừa của các Yêu Tổ, Yêu tộc thánh địa cổ truyền thừa thông qua huyết thống, giữ nguyên hình thái gốc mà tu, không hiển hóa thành người, không tu luyện công pháp con người, họ có công pháp riêng của từng giống loài Cổ Yêu.”
“Đa phần Yêu tộc hiện tại ở tu Tiên giới lựa chọn hình thức thứ hai, như lão nói, là hiển hóa thành thân thể người, rồi tu công pháp lộ tuyến kinh mạch tuy giống của con người nhưng vị trí và đường đi khác hẳn, lại kết hợp với huyết mạch Yêu tộc sinh ra những dị thường khác biệt.”
“Thánh Địa Cổ Yêu ở đâu không ai biết, chỉ nghe trong truyền thuyết, hiện nay tu Tiên giới chỉ thấy có Yêu tộc hiện đại, cũng truyền thừa nhiều đời, nhưng đều đi theo con đường hóa nhân, bọn họ có thế giới riêng,..”
Nói tới đây, lão đột ngột im lặng, giống như phát hiện điều gì, không giải thích sâu nữa, chỉ nói.
“Nhưng mặc dù tu loại công pháp khác nhau nhưng đã là những loại ‘ Thảo Mộc Cầm Thú Kim Thạch’ trong thiên địa tu luyện ra thì đều là Yêu tu. Lão nghe thầy lão dạy như vậy..”
Nghe ông nói xong, cậu lại liên tưởng đến cuộn da rắn, dường như một cánh cửa nữa lại rộng mở, thế giới quả thật vô cùng rộng lớn, đa tầng, không chỉ giới hạn gói gọn ở thế giới hiện đại mà cậu biết này.
Mặc dù cậu nghe ông lão giải đáp có phần quá chi tiết rõ ràng, cảm thấy có gì đó không hợp lý ở đây, nhưng vốn tin ông lão, ông không muốn nói, cậu cũng không muốn hỏi nhiều.
Ai cũng có vấn đề cá nhân của riêng mình, chính cậu không phải cũng đang giấu giếm ông lão về Cấu Trúc hay sao???
Thông suốt liền không nghĩ nữa, cậu lại tiếp tục thắc mắc của mình.
“Ông ơi, ông có cách nào che giấu bản thân lại, không để cho người khác ‘đọc’ được không ạ?”
Ông lão ngạc nhiên nhìn cậu, rồi như hiểu ra, gật gật đầu, đáp.
“Có 2 biện pháp, một là dùng thuật pháp hiển hóa che đi, hai là dùng bảo vật đặc biệt có tác dụng che giấu”
“Thế ông..”
Minh chưa kịp dứt câu ông lão đã cắt ngang.
“Cậu không cần hỏi, bảo vật thì lão nằm mơ cũng không có, công pháp thì có một bộ”
Minh vừa định nói thì đã nghe tiếng ông.
“Cậu suy tính rất phải, thế giới này phức tạp, ẩn giấu đi bản thân là một lựa chọn đúng đắn..”
Không hiểu sao Minh nghe ra trong giọng ông lão có chút bùi ngùi.
“Lão có một môn công pháp nhưng không thích hợp cậu, cậu không nên giống..” – Nói đến đây tự dưng khựng lại.
Minh dường như cũng vừa thoáng nghe thấy trong nhà có tiếng gì đó rơi xuống đổ bể, cậu định nói tiếp nhưng cũng nhận ra sự bất đắc dĩ của ông.
Minh biết việc này cậu không cưỡng cầu được, đành nói qua việc khác.
“Ông ơi, lúc sáng sư huynh ông có nói là thời gian chỉ còn 19 ngày phải mạnh lên trước 23 tết là thế nào vậy ạ, con thật sự không hiểu.”
Ông lão cũng bất ngờ việc cậu không hỏi tiếp tục, mà nói qua chuyện khác, trong lòng ông cũng bất chợt cảm thấy nghẹn ngào.
Nhưng lúc này vừa nghe đến câu hỏi của cậu, ông không biết phải trả lời ra sao, chỉ là ông biết không thể giấu giếm cậu, vì việc này nó thật sự quan trọng với cậu, chỉ là ông không hy vọng cậu gặp phải nguy hiểm.
Ông lão im lặng một chút, chỉ đưa tay lấy gỗ khô bỏ thêm vào lửa, cơn gió từ đâu thổi tới, khiến đám than lại bùng lên đỏ rực, hơi lửa phả ra nóng cả không khí quanh nó.
Một lúc sau ông lão thở dài.
“Cậu có biết phong tục ở phàm giới ngày xưa, vào 23 tháng chạp sẽ bắt đầu dựng cây Nêu, cây Nêu làm từ một cây tre dài được cắm dựng thẳng đứng, bên trên cùng có treo các loại cờ phướn, chuông, sáo trúc, khánh,.. những loại phát ra âm thanh. Bên dưới gốc rải bột vôi trắng thành một vòng tròn bao quanh khu vực, người ta dựng tới sau giao thừa 1 tuần mới hạ xuống, mà ngày nay thời hiện đại không mấy ai làm theo nữa.”
“Cây Nêu dựng lên là biểu tượng thông linh giữa trời và đất, dương và âm, ở trên cây dán cờ phướn thật ra là bùa trừ tà, vòng vôi bột cũng để cho ma tà không xâm nhập vào nhà quấy phá, những thứ tạo ra âm thanh trên cây cũng mang tác dụng xua đuổi tà ma tương tự”
“Không những vậy, tập tục xưa, đêm giao thừa gọi là lễ Trừ Tịch, người xưa phải tạo tiếng động như gõ mõ, gõ trống liên hồi để xua đuổi tà ma, rồi sau biến thành đốt pháo như ngày nay.”
“Tục treo câu đối trước cửa nhà, cũng bắt nguồn từ ngày xưa là treo bùa trừ tà, trấn trạch, giữ cho ma tà tránh xa.”
“Vào ngày giao thừa tức lễ Trừ Tịch, người xưa chưng cành Đào, vì gỗ Đào thuộc ‘ngũ mộc chi tinh’, có tác dụng trừ tà ma quỷ, cây kiếm gỗ của thầy lão cũng làm từ gỗ Đào.”
“Lễ Trừ Tịch, chữ Tịch đây là bóng tối, còn là quỷ dị, là lễ trừ tà quỷ xua tan bóng tối ma quái. Vì xưa kia linh khí còn chưa mỏng mảnh như bây giờ, ma tà lộng hành, vào thời khắc đặc biệt chuyển giao giữa âm dương này, là lúc ma tà đặc biệt mạnh mẽ lộng hành. Theo thời gian, linh khí mỏng manh, ma tà cũng khó gặp, lễ trừ tà đã dần biến thành một phong tục mang tính biểu trưng, tống biệt năm cũ, chào đón năm mới.”
“Lão giải thích như vậy, vì thời điểm bắt đầu chuyển giao âm dương là ngày 23 tháng chạp, mạnh nhất vào đúng giao thừa, sau mới yếu dần. Thời điểm này ma quỷ như được tiếp thêm sức mạnh, thỏa sức quấy phá nhân gian, cho nên lão đoán là tay Tà sư kia sẽ ra tay hại bạn cậu vào thời điểm này."
“Tức đúng như tên kia nói sáng nay, cậu còn 19 ngày để mạnh lên, 19 ngày là tối đa, thật sự ra, cậu phải đủ sức ứng phó vào trước ngày đó thì may ra mới có cơ hội chiến thắng..”
Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ