Trần Vân Thanh này là.có bản lĩnh lớn đến trình độ Học Viện phải vì hắn mà.sửa đổi quy định hay là sao?
Chuyện này có chút buồn cười a.
"Không nhưng nhị gì cả..! Trần Vân Thanh..!"
"Cậu có quyền không nhận nhiệm vụ này, tuy nhiên cậu sẽ phải bị trục xuất ra khỏi Mân Việt Học Viện ngay lập tức, chọn lựa thế nào cậu tự mình quyết định đi..!"
Tôn Vận Tiên cắt ngang lời nói của Vu Hình, quay lại cùng Trần Vân Thanh đối mặt, âm thanh rất là kiên định, không cho bất kỳ người nào phản đối cả.
Hiện tại trước mắt Trần Vân Thanh chỉ có hai con đường đó để đi mà thôi, đây là mệnh lệnh mà hắn nhận được từ vị Viện Trưởng kia. Hắn cũng không dám làm trái lời của cô ta.
Còn về Vu Hình tên này, không phải y có mối quan hệ chú cháu với lại Quận Thủ, dám cùng hắn nói nhiều lời bất kính như thế, hắn đã cho tên này đi đến Thái Hàn Sơn cùng chịu chết với lại Trần Vân Thanh rồi.
"Trưởng Lão..! Nhiệm vụ này Trần Vân Thanh tôi nhận lời..! Không biết khi nào tôi sẽ xuất phát..?"
Trần Vân Thanh cười nhạt một tiếng.
Phong đạm vân khinh gật đầu đồng ý nhận lấy cái nhiệm vụ mà hắn suy đoán sẽ khá là nguy hiểm này, nếu không đám người kia sau khi nghe ra cái địa danh này sẽ không phải mặt mày xám xịt rời đi như thế này.
"Ngay ngày mai cậu lập tức xuất phát..!"
Tôn Vận Tiên muốn nói ngay bây giờ để Trần Vân Thanh đi luôn, đây là chủ ý của chủ tử phía sau mình.
Nhưng làm vậy có vẽ không có hợp tình người cho lắm, đối phương chỉ vừa mới bế quan đi ra thôi mà.
Y cũng còn có một cây đại thụ phía sau chống lưng, Phát Chính Nam có thể không làm gì được vị Viện Trưởng kia, nhưng đối phó với lại một tên Yêu Sư như hắn thì lại quá dễ dàng, không cần thiết phải đắc tội chết với ông ta.
"Được..! Vậy ngày mai tôi sẽ xuất phát..!"
Trần Vân Thanh gật đầu, có cho hắn thêm một ngày thời gian để chuẩn bị cũng không tồi.
Xem ra tay Tôn Vận Tiên này cũng không phải là người bất cận nhân tình, chỉ theo lệnh của người phía sau mình làm việc mà thôi.
Dựa vào chuyện lão già này cho hắn một ngày thời gian để chuẩn bị, hắn liền tha cho tên này một mạng vậy.
Đương nhiên đó là chuyện sau này hắn có thực lực tiêu diêu y, cũng phải điều tra được người đối phó với lại hắn không phải là Tôn Vận Tiên tên này, nếu không..
"Vân Thanh học trưởng..! Anh có thù oán gì với lại vị Vận Tiên trưởng lão này hay sao..?"
Tôn Vận Tiên đã rời đi rồi, còn lại hai người, Vu Hình là đem nghi hoặc trong lòng mình hỏi đi ra.
"Không có ..?"
Không hề có một chút suy nghĩ nào, Trần Vân Thanh liền lắc đầu.
Nói đắc tội với Tôn Vận Tiên, không khác gì một chuyện cười lớn.
Hắn ngay cả Tôn Vận Tiên trước đó hình dáng ra sao cũng không biết nữa mà.
Càng chưa hề đi đến Nhiệm Vụ Đường làm nhiệm vụ quen biết ông ta, nên chuyện cùng Tôn Vận Tiên kết thù là không có khả năng xảy ra.
Bây giờ đầu óc của hắn cũng đang vận chuyển tối đa, nghĩ xem Tôn Vận Tiên này sao lại vô duyên vô cớ đi đối phó với lại một tên đệ tử không quen biết đây.
"Vậy..! Anh là có đắc tội với lại Viện Trưởng sao?"
Không đắc tội với lại Tôn Vận Tiên, tôn đại thần này biết Trần Vân Thanh sau lưng có hậu trường cứng rắn là Phát Chính Nam không có khả năng đi dồn Trần Vân Thanh vào chỗ chết được.
Dư lại có thể Trần Vân Thanh đã đắc tội với lại vị Viện Trưởng kia, thay đổi quy định của Học Viện cũng chỉ có Viện Trưởng mới làm được, sai bảo Tôn Vận Tiên đối phó với lại Trần Vân Thanh, cũng chỉ có vị Viện Trưởng kia mới có thể.
Cuối cùng tại Mân Việt Học Viện nơi này, không hề sự uy danh của Đại Trưởng Lão, cũng chỉ có mỗi mình Viện Trưởng mà thôi.
Nhiều yếu tố như thế kia, hắn không muốn nghĩ đến khả năng Trần Vân Thanh đắc tội với Viện Trưởng cũng là không có được a.
"Viện Trưởng là thân phận thế nào? Ta có thể đắc tội nỗi sao.?"
Trần Vân Thanh có chút buồn cười với cái cách nghĩ của Vu Hình tên này.
Viện Trưởng Mân Việt Học Viện tên Nguyễn Thư Dung hắn có nghe nói qua, nhưng cũng giống như Tôn Vận Tiên một dạng, hắn cũng chưa từng gặp mặt.
Ân, cũng không phải nói không quen biết, năm xưa tại Lăng gia trấn, cô ta đưa Lăng Tĩnh Y đi, hắn có nhìn qua bóng lưng của cô ta, nhưng không được rõ ràng.
Chuyện cách đây đã bốn năm, còn là tiền nhiệm chủ nhân thân thể này thấy qua, hắn không được rõ ràng, khi đó toàn bộ tâm trí của tên thiếu niên Trần Vân Thanh kia dồn cả vào Lăng Tĩnh Y cả rồi còn đâu.
Nói thật như hắn vô tình đắc tội với vị Viện Trưởng kia, cô ta chỉ cần phất tay một cái hắn là đã đi đời nhà ma rồi, còn cần làm mấy cái chuyện vô bổ này làm cái gì.
"Nói cũng đúng..!"
Vu Hình gật đầu.
Viện Trưởng Nguyễn Thư Dung là một nhân vật truyền kỳ của Mân Việt Học Viện, thường ngày rất ít khi xuất hiện giải quyết công việc của Mân Việt Học Viện, mọi chuyện giao lại hết cho Phó Viện Trưởng cùng Đại Trưởng Lão lo liệu, bên trong Học Viện trừ những người đứng đầu như Tôn Vận Tiên ra, học viên bình thường muốn gặp còn khó khăn nữa là.
Hắn nhớ lại mười mấy năm nay tại Mân Việt Học Viện, mình gặp được Viện Trưởng số lần chỉ đếm được trên đầu ngón tay, huống chi là ngươi mới gia nhập Mân Việt Học Viện chưa đến một tháng như Trần Vân Thanh tên này, nói y đắc tội với lại bà ấy nghĩ cũng buồn cười.
Nhưng mà Tôn Vận Tiên muốn đối phó với lại Trần Vân Thanh lại là sự thật, chuyện này phải giải thích thế nào đây ta, thật khó hiểu quá.
"Vu Hình học đệ..! Cậu nói xem Thái Hàn Sơn này là địa phương như thế nào lại làm cho người ta sợ hãi như vậy..?"
Chuyện đi đến Thái Hàn Sơn làm nhiệm vụ trong vòng ba tháng thời gian đã là không thể nào có thể tránh khỏi, việc quan trọng bây giờ không phải là điều tra xem mình đắc tội với lại Tôn Vận Tiên hay Viện Trưởng vị kia, mà là tìm hiểu địa phương mình sẽ đến có những cái nguy hiểm như thế nào để còn biết đường đối phó.
"Thái Hàn Sơn..? Nó là một khu vực núi non nằm tại phía Tây Trường Sa Sơn Mạch, cách Mân Việt Quận Thành ba ngàn km, nơi đó vốn là một khu Dược Viên của Mân Việt Học Viện, đánh dấu vị trí số sáu..!"
Nhắc đến Thái Hàn Sơn địa phương này, Vu Hình gương mặt cũng là ngưng trọng lại mấy phần, có một tia sợ hãi bên trong, đem những gì mình biết được về Thái Hàn Sơn, nhất nhất nói cho Trần Vân Thanh biết.
"Khủng bố như vậy sao..?"
Trần Vân Thanh nghe xong lời thuật lại của Vu Hình về Thái Hàn Sơn, thân hình khẽ giật mình một cái.
Theo lời nói của Vu Hình, Thái Hàn Sơn trước đây vài tháng cũng hết sức là bình thường, sóng yên biển lặng, khá nhiều Học Viên muốn nhận lấy nhiệm vụ đến Thái Hàn Sơn chăm sóc Dược Viên, công việc này không những đạt được nhiều điểm cống hiến, còn có thể nhân cơ hội biển thủ Linh Dược bên trong Dược Viên tiêu xài, một công đôi việc, ai cũng muốn làm, đây có thể xem như việc nhẹ lương cao.
Tuy nhiên mọi chuyện hoàn toàn biến đổi kể từ cách đây ba tháng trước.
Trong vòng một đêm, những đệ tử phái đến chăm sóc Dược Viên tất cả đều chết sạch, không ai hiểu biết nguyên nhân.
Học Viện sau khi hay tin là phái ra một vị Yêu Sư lục trọng hậu kỳ chấp Sự đến đó điều tra, nhưng mà sau đó vị Chấp Sự này cũng biến mất như các học viên khác.
Kỳ lạ một điểm là Dược Viên bên trong tất cả Linh Dược đều không bị hao tổn cái gì, hung thủ dường như chỉ muốn giết đi người mà thôi.
Loại chuyện này làm cho hắn liên tưởng đến Hắc Địa Xà năm vừa rồi mình còn tại Trần Phủ Đại Mộc Lâm Khu, tình cảnh đệ tử biến mất cũng y hệt như vậy.
Nhưng hắn hiểu tình cảnh hiện tại hung hiểm hơn nhiều, ngay cả Yêu Sư lục trọng hậu kỳ còn toi mạng nữa là huống chi người bình thường khác.
"Theo sau Học Viện phái ra một vị Yêu Sư Thất Trọng hậu kỳ trưởng lão đến điều tra, nhưng vị trưởng lão này sau đó cũng bị đánh hôn mê bất tỉnh, còn không thể nhận ra hung thủ là ai, chỉ biết đó là một Yêu Thú khá lợi hại..!"
"Chỉ đến khi Học Viện phái ra một vị Yêu Sư bát trọng hậu kỳ đến trấn thủ, chuyện mất tích này mới ngừng lại..!"
Vị Yêu Sư bát trọng kia hiện tại cũng đang trấn thủ tại Thái Hàn Sơn, đã qua thời gian ba tháng, cũng là đến lúc phải trở lại, Trần Vân Thanh lần này đi chính là thay ca cho vị Trưởng Lão đó, chuyện chỉ có đơn giản như vậy thôi.
"Ta đã hiểu rồi..!"
Trần Vân Thanh mỉm cười, hắn hiện tại đã thông suốt tại sao đám học viên kia sau khi nghe đến cái tên Thái Hàn Sơn lại khủng hoảng mặt không còn giọt máu như vậy.
Yêu Sư thất trọng còn chết lên chết xuống, huống gì là đám học viên ngay cả Yêu Sư lục trọng còn chưa có đạt đến, đi đến nơi đó thuần túy là nạp mạng, không ai lại ngu như thế kia.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc