Ai đời đâu đem gần một ngàn người thôn phệ, trong đó đại bộ phận là Yêu Sĩ cảnh giới trở lên, thế nhưng mà thực lực của hắn chỉ đột phá đến Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ, cách Yêu Sư cảnh giới còn một khoảng cách không hề nhỏ.

Đây là nằm hoàn toàn ngoài dự tính của hắn, Trần Vân Thanh hắn là đem một ngàn người tinh hoa năng lượng cắn nuốt a, mà không phải là một ngàn con gà con vịt vô dụng.

Nguồn năng lượng khổng lồ kia hắn đột phá đến Yêu Sư tam trọng còn thừa sức, như thế mà chỉ đột phá đến Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ thôi, thật là quá thất vọng, thật quá không thể chấp nhận được mà.

Cũng tại đường Nội Mạch thứ mười kia hại hắn, thấy hắn khá giả hơn một chút liền đã ngừng phát ra năng lượng trợ giúp, chỉ như thế thôi cũng không có chuyện gì đáng nói.

Điều mà hắn căm hận ở đây là đường Nội Mạch thứ mười kia lại quay lại cắn nuốt hết năng lượng của một ngàn người kia, chuyển vào bên trong, trả lại cho hắn không có đến một phần mười, loại này cách làm làm cho hắn oán hận không thôi, rất là muốn đem đường Nội Mạch thứ mười kia hủy đi, để nó từ nay không cần ngăn cản con đường tu luyện của mình nữa.

Rất là đáng tiếc, hắn lại làm không có được, đường Nội Mạch thứ mười này quá mức tà môn, tuy là tồn tại trong thân thể hắn.

Nhưng đôi khi cũng chợt biến mất, muốn hủy đi được nó là điều không thể nào, đời này kiếp này chắc là phải sống chung với nó rồi, đây là điều mà hắn không hề mong muốn nhất.

"Ong..! Ong...!"

"Ân..! Hoàng Giai Bát Phẩm Yêu Hồn, cũng không có tệ lắm..!"

Trần Vân Thanh nhìn con tiểu xà Yêu Hồn trên đầu của mình đây thầm gật đầu, tạm quên đi nghĩ chuyện buồn vừa rồi đường Nội Mạch thứ mười hại hắn thê thảm.

Tiểu Xà Yêu Hồn của hắn trước đây chỉ là Hoàng Giai Lục Phẩm mà thôi, đi qua đem hơn một ngàn hai trăm tên Yêu Sĩ Yêu Hồn cắn nuốt, bây giờ nó đã tăng lên hai cấp, đạt đến Hoàng Giai Bát Phẩm Yêu Hồn cấp độ.

Loại Yêu Hồn này tại Chấn Nam Thành này đã là đứng đầu tồn tại rồi, ở trên Mân Việt Quận Thành cũng đã là một thiên tài.

Thu hoạch lớn nhất lần này của hắn chính là có thể đem Yêu Hồn cấp bậc tăng lên, xem như bù lại chút ít thất vọng về chuyện mình không thể nào đột phá được Yêu Sư cảnh giới.

"Tất cả chướng ngại đã dọn dẹp cả rồi, giờ cũng là lúc phải cùng Chấn Nam Đạo giải quyết ân oán..!"

Thu lại Yêu Hồn cùng Trận Pháp mới làm ra, Trần Vân Thanh đứng lên, chỉ dừng lại đôi chút, sau đó hắn liền cất bước đi tới.

Hắn còn chưa có quên, mục đích lần này mình tiến vào Chấn Nam Đại Sơn là phải đem Chấn Nam Đạo tiêu diệt, chứ không phải là mấy thế lực nho nhỏ ở Chấn Nam Thành này, hiện tại cũng là lúc hắn thực hiện kế hoạch của mình được rồi.



...

Trần gia trang..

"Thiên Tâm đại nhân..! Những gì cần nói tôi cũng đã nói cả rồi, cầu xin ngài bỏ qua cho tôi một lần..!"

Trần Ấn Văn gương mặt khổ sở, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, thật sự vô cùng đáng thương, bản chất nam nhi cứng cỏi đã không còn sót lại chút gì, so với lại trước đay ở Trần Phủ oai phong vô cùng là khác nhau một trời một vực.

"Theo như ông nói..! Vậy Thanh nhi của ta hiện tại là không có chuyện gì..?"

Tiêu hóa xong những gì mà Trần Ấn Văn vừa mới kể lại xong, Trần Thiên Tâm âm thanh đông cứng lên tiếng hỏi lại.

Trần Thiên Tâm hắn thật sự không nghĩ đến, con của hắn rời đi Trần gia trấn này không đến mười ngày, lại xảy ra nhiều chuyện đến như thế này.

Bị chính Tộc Trưởng của mình cướp đi danh ngạch, còn là bị đối phương đuổi giết không ngừng, một điều may mắn duy nhất là hiện tại con của hắn vẫn còn chưa có chết, theo như lời của Trần Ấn Văn này, nó đã được người ta cứu đi, hiện tại đã tạm thời được an toàn đôi chút.

"Thiên Tâm đại nhân..! Lúc tôi rời khỏi Trần Phủ, Trần Vân Thanh công tử vẫn chưa có bị Tộc Trưởng bắt lại..!" Lúc hắn rời đi thì là như vậy, còn hiện tại như thế nào, hắn cũng là không có biết.

Nhưng theo hắn suy đoán tình cảnh của Trần Vân Thanh hiện tại không có được khả quan cho lắm đâu.

Tộc Trưởng bọn họ đã ra lệnh cho toàn tộc đi truy tìm Trần Vân Thanh, không những thế, còn là điều động rất nhiều thế lực phụ thuộc đi tìm, với danh tiếng hiện nay của Trần gia, chắc chắn sẽ có vô số người muốn nịnh bợ Trần gia mình tham gia vào công việc tìm kiếm lần này.

Nhân số đông đảo như thế, hắn nghĩ bây giờ Trần Vân Thanh đã ở trong Trần Phủ rồi, hay tệ hại hơn đã bị Tộc Trưởng bọn họ giết đi. Với tính cách của tộc trưởng, ông ta dễ dàng làm như thế lắm.

Một khi Trần Vân Thanh bị giết, không phải là hắn cũng sẽ tiêu tùng..?

Nghĩ đến chuyện này, Trần Ấn Văn sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Không những vậy, hắn còn lo sợ cho tương lai của Trần gia sau này một khi Trần Vân Thanh bị giết.



Thằng cha hắn đây sẽ không có bỏ qua, một khi Trần Thiên Tâm đưa người tấn công vào Trần Phủ, Trần Phủ chỉ sợ sẽ nhanh chóng ra đi.

Hắn đã rơi xuống trong tay của Trần Thiên Tâm, nên quá hiểu sự khủng bố của người này, nhớ lại khi hắn dẫn năm mươi ám tử đi vào nơi đây, mục đích bắt Trần Thiên Tâm về Trần Phủ, nhưng nào ngờ chuyện không được như ý muốn của hắn, tất cả bọn họ đã bị người ta đánh bại.

Người đánh bại bọn hắn không ai khác hơn là Trần Thiên Tâm, chỉ dùng một chiêu duy nhất, ông ta là đã đem năm mươi mốt người mình đánh bại một cách nhanh chóng cùng triệt để.

Thực lực của Trần Thiên Tâm hắn cũng đã nhìn ra đôi chút, nó vượt lên Yêu Sĩ cảnh giới, đạt đến Yêu Sư cấp độ mức rồi, còn Yêu Sư mấy trọng thì hắn không có nhìn ra được.

Tuy nhiên chỉ cần là Yêu Sư nhất trọng, cũng có thể nhẹ nhàng đem Trần Tiêu Thiên diệt đi, nếu Trần Thiên Tâm triển khai chiến dịch trả thù bằng cách đánh du kích, như vậy Trần gia không sớm thì muộn cũng sẽ bị diệt trong tay của người này.

Chưa khi nào hắn cảm thấy hối hận vì đã không ngăn cản ông ta cùng Trần Vân Thanh đối địch như bây giờ.

Hắn cũng cảm thấy hối hận không thôi vì đã lỡ đến Trần gia trấn nơi đây bất Trần Thiên Tâm, có thể không bao lâu nữa hắn sẽ phải đi theo năm mươi tên thuộc hạ của mình rồi.

"Xẹt..! Phập..!"

"Phúc Thọ..! Ông cho người vào đem thi thể của tên này chôn cất cùng đám thuộc hạ của y đi..!"

Phất tay một cái đem Trần Ấn Văn giết đi, Trần Thiên Tâm ra hiệu cho Trần Phúc Thọ ở bên ngoài cho người vào đem thi thể của Trần Ấn Văn rời đi.

Những gì muốn biết hắn cũng đã biết cả rồi, cũng không cần thiết phải giữ lại tên này làm gì nữa, nói nữa Trần Ấn Văn cũng là người góp công không nhỏ đến việc hại con của hắn đến bây giờ không biết sống chết ra làm sao, đời nào hắn lại đi bỏ qua cho đối phương.

"Trang chủ..! Xin ngài ra lệnh một tiếng.! Chúng ta lập tức đi đến Chấn Nam Thành, máu nhuộm Trần gia..!"

Cho người dọn dẹp xong thi thể của Trần Ấn Văn cùng đám tay chân của y sau, Trần Phúc Thọ tiến đi vào, cung kính lên tiếng cùng Trần Thiên Tâm nói.

Diệt đi một thế lực khổng lồ như Trần gia ở Chấn Nam Thành, đây là chuyện trước đây cho dù là nằm mơ hắn cũng là không có dám nghĩ đến.

Nhưng bây giờ tình cảnh của Trần Gia Trang hắn hoàn toàn đã khác xưa, không chỉ có lực lượng vũ trang đủ mạnh, mà thực lực cá nhân cũng hiếm có ai sánh bằng.



Nhất là Trần Thiên Tâm, đây là một tôn Yêu Sư cường giả thực sự, còn bên ngoài vị A Khôi kia, cũng là Yêu Sư cường giả.

Tất cả những gì Trần Gia Trang đang có, điều là vượt lên trên Trần gia tại Chấn Nam Thành rồi, đem Trần gia tiêu diệt là chuyện không có gì khó, nhân tiện trả thù cho Trần Vân Thanh luôn một thể.

"Không cần thiết..!". Trần Thiên Tâm ngẫm nghĩ một chút, liền là lắc đầu từ chối lời đề nghị này của Trần Phúc Thọ.

"Trang chủ..! Như vậy thù của Vân Thanh thiếu chủ..!" Trần Phúc Thọ ngẩn người, hắn không hiểu vì sao Trần Thiên Tâm lại nói như vậy.

Không phải biết từ trước đến giờ Trần Thiên Tâm luôn yêu thương lo lắng cho Trần Vân Thanh nhất, hắn còn cho là Trần Thiên Tâm không phải là cha của Trần Vân Thanh đâu.

Cũng không thể trách hắn suy nghĩ như thế được, trên đời này làm gì có người cha nào thấy con mình bị người ta ức hiếp, bị người ta đuổi giết đến độ chút nữa đã toi mạng mà vẫn bình tĩnh như không, không có ý nghĩ ra mặt giúp con mình lấy lại công đạo đâu.

Nếu mà Trần Thiên Tâm còn là một tên phế vật như trước đây thì cũng đành, thực lực không có, không ai trách hắn không dám đi tìm Trần gia.

Nhưng hiện tại hoàn toàn khác, ông ta là đã có thực lực áp đảo toàn bộ cao thủ của Chấn Nam Thành rồi, nhưng vẫn không có ra tay, điều này làm cho hắn nghĩ mãi cũng không ra a.

"Thù của nó thì nó sẽ tự mình trả..!" Trần Thiên Tâm vô cùng kiên quyết lên tiếng.

Ban đầu mới nghe Trần Ấn Văn nói Vân Thanh đang gặp nguy hiểm, là do người của Trần gia hại nó chút nữa mất mạng rồi.

Hắn cũng là trong lòng nóng như lửa đốt, rất muốn chạy nhanh lên Chấn Nam Thành, tìm lại nó, bảo hộ cho nó an toàn, đem những người hại nó giết đi sạch sẽ.Thế nhưng qua đi một chút thời gian, hắn là đã bình tĩnh lại, quyết định tạm thời không có đi lên trên Chấn Nam Thành nữa.

Nguyên nhân rất là đơn giản, nếu bất kỳ chuyện gì khó khăn cũng cần người trợ giúp mình giải quyết, như vậy thì bản thân quá mức vô dụng rồi, dần sẽ không có chí tiến thủ.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play