Tô Trục Lưu tên này cũng không dám đổ hết lên cho Chấn Nam Đạo, vì như thế sẽ đắc tội với lại Trần Vân Thanh hắn.
Thế cho nên mới chọn cách lưỡng toàn kỳ mỹ đó là kéo dài thời gian, chờ cho Trần Vân Thanh hắn trở lại đưa ra cái gì bằng chứng có giá trị, mới giám trở lại Tô gia.
Như đã thế hắn cũng liền là để cho tên này được toại nguyện, chỉ cần làm theo bên trong ghi, Tô Trục Lưu lần này có thể lập công, Trần Tiên Phượng cũng là sẽ bị Tô gia người đưa đi, đây là một tiễn hạ song điêu, Trần Vân Thanh hắn cũng là rất muốn nhìn thấy.
"Vâng..! Vân Thanh sư huynh..!" Nhận được tờ giấy từ tay của Trần Vân Thanh, Trần Tú cũng không dám ở lại đây lâu làm phiền đến Trần Vân Thanh, ngay lập tức chạy trở lại Trấn Thùy Các, đưa tin tức này đến tận tay cho Tô Trục Lưu, tiễn cái tên ôn thần kia rời đi cho khỏi khuất mắt cái.
"Vân Thanh đại ca! Anh nhìn em như vậy làm gì?" Nghiêm Linh Nhi gương mặt có chút nóng sốt lên tiếng hỏi.
Tên Trần Vân Thanh này, sau khi đi qua bên kia cùng với lại Trần Tú trò chuyện một lúc quay trở lại, liền là nhìn nàng nhiều lần vô cùng. Dù khá là tự tin vào nhan sắc của minh nhưng bị Trần Vân Thanh nhìn hoài như thế này, nàng cũng là cảm thấy xấu hổ a.
"Để xem có thể lợi dụng em được hay không thôi!" Trần Vân Thanh dừng lại ánh mắt, hắn như nghĩ ra được chuyện gì, gật gù nói.
"Lợi dụng em..?"
Nghiêm Linh Nhi rất là nghi hoặc, nàng đây làm gì có thứ làm cho Trần Vân Thanh lợi dụng, mà trước đây lợi dụng người khác, nàng chưa từng có nghe nói qua người muốn lợi dụng lại đi nói trắng trợn ra với người mình sẽ lợi dụng à nha.
Tên Trần Vân Thanh này trong lòng là đang mưu tính chuyện gì đây?
"Đi theo anh..! Một lát nữa em sẽ biết thôi!"
Trần Vân Thanh không có giải thích gì thêm, cũng không có nghĩ gì đến chuyện nam nữ khác biệt, hắn chạy đến nắm tay của Nghiêm Linh Nhi rời đi, thần sắc có chút gấp gáp một chút.
"Vân Thanh đại ca! Anh đưa em đến đây để mà làm gì?"
Nhìn lên trên biển hiệu Khánh Y Các, cái cửa hàng này nàng có biết, đây là một cái cửa hàng chuyên kinh doanh trang phục có tiếng tại Chấn Nam Thành nơi đây, nàng cũng không ít lần vào nơi đây mua trang phục cho mình. Không hiểu Trần Vân Thanh lần này đưa nàng đến nơi này để làm gì?
Đừng nói là hắn muốn lấy lòng nàng bằng cách mua y phục cho nàng nha, như thế nàng cũng thật vui, con gái mà, ai không thích diện đồ mới, nhất là đồ của nam nhân mình có chút thích tặng cho đâu.
Không nghĩ Trần Vân Thanh này bên ngoài có chút quê mùa, nhưng bên trong khá là tinh tế, theo đuổi bạn gái theo cách này, thật sự là rất ít người có thể làm.được đến, tên này tặng y phục cho nàng xong còn nói thích nàng, như thế này thì càng tuyệt.
"Đi thôi..!"
Không để ý đến tâm hồn mơ mộng của Nghiêm Linh Nhi, Trần Vân Thanh nhìn thấy mình đến không nhầm chỗ sau, liền là kéo tay của Nghiêm Linh Nhi đi vào bên trong.
...
Một khắc thời gian sau! Bên trong phòng thay đồ của Khanh Y Các!
"Xong rồi! Không giống mười thành, nhưng tám chín phần vẫn là có thể!" Trần Vân Thanh xoa nắn trên gương mặt của Nghiêm Linh Nhi một chút sau, liền buông tay ra, ngắm nghía một chút, hắn liền là gật đầu hài lòng nói.
"Vân Thanh đại ca! Cô gái bên trong gương là ai? Xấu quá không giống em chút nào?"
Nghiêm Linh Nhi lấy gương nhìn lại, thấy bên trong hoàn toàn là một cái gương mặt xa lạ, không còn giống như nàng trước đây nữa, hết sức là không được hài lòng lên tiếng.
Đánh giá kỹ lại, người bên trong không phải quá xấu, nhưng đem so sánh với nhan sắc của nàng thì kém quá xa đi.
Nàng không hiểu vì cái gì Trần Vân Thanh lại biến nàng thành cô gái như bên trong gương, nàng không thích một chút nào.
Còn bộ y phục này nữa, nó vốn không phải là y phục màu xanh nhạt mà nàng thích, đỏ như lữa thế này, nàng vốn chưa bao giờ thích màu đỏ a.
Những tưởng đâu Trần Vân Thanh có lòng tốt, đưa nàng đến nơi đây sắm sửa y phục mới, nào ngờ lại biến nàng thành một người khác thế này, không hiểu là trong lòng y đang tính toán chuyện quái quỷ gì nữa đây.
"Không phải em nói muốn để cho anh lợi dụng hay sao!"
Trần Vân Thanh vẫn còn khá là đắc ý với lại thuật dịch dung của mình, nhìn xem, giờ Nghiêm Linh Nhi đã hoàn toàn biến thành Trần Tiên Phượng, nhìn hai người không khác gì một, xem ra hắn chọn Nghiêm Linh Nhi này là đúng rồi.
"Nhưng mà anh cũng phải nói cho em biết, đầu đuôi câu chuyện là gì mới được chứ?" Nghiêm Linh Nhi lên tiếng phản đối.
Đúng là sau khi bước chân vào Khanh Y Các nơi đây, nàng có đồng ý là để Trần Vân Thanh lợi dụng một lần, xem như là trả nợ lại cho hắn chuyện nàng lợi dụng hắn cứu đi Tử Thiên Sư.
Có điều Trần Vân Thanh muốn làm cái gì cũng là nên nói cho nàng biết một tiếng chứ, mơ mơ hồ hồ như thế này, nàng không muốn bị Trần Vân Thanh bán, còn là phải giúp đỡ hắn đếm tiền a.
"Đi theo anh em liền sẽ biết thôi!"
Như lần trước, lần này Trần Vân Thanh cũng là không có lên tiếng giải thích cái gì nhiều với lại Nghiêm Linh Nhi, nắm tay cô ta rời khỏi Khanh Y Các.
Trước khi đi, không quên lấy chiếc khăn màu đỏ che trên đầu của Nghiêm Linh Nhi, nhìn Nghiêm Linh Nhi hiện tại, nhiều người sẽ cho là cô ta mang hỷ phục, sắp xuất giá đâu.
"Cái gì! Lại phải đi nữa à!"
Nghiêm Linh Nhi thật sự là rất bất đắc dĩ, sau khi vào thành, Trần Vân Thanh này như thay đổi thành một người khác, toàn là thô bạo đem nàng kéo đi mà thôi.
Nhưng không hiểu sao, trong lòng nàng lại không có chút giận dữ tên Trần Vân Thanh này, mà tên này nắm tay nàng lâu như thế, nàng cảm giác được một cổ vui vẻ không nói nên lời.
Rất là hy vọng, thời gian không cần phải trôi đi, có thể dừng lại tại khoảnh khắc này, để hai người bọn họ nắm tay lâu một chút.
"Đến nơi rồi..!"
Đáng tiếc cuộc vui nào cũng có lúc tàn, đi đến một tấm biển mang tên Nha Môn Thành Chủ Phủ sau, Trần Vân Thanh liền là dừng lại, dĩ nhiên, hai người đang nắm tay, cũng liền là đã buông đi ra, cái này không khỏi làm cho Nghiêm Linh Nhi có một chút thất lạc nho nhỏ.
"Những gì anh căn dặn, em đã nghe rõ ràng rồi chứ?" Trần Vân Thanh lấy trong Túi Không Gian ra một chiếc hộp gỗ, đưa nó cho Nghiêm Linh Nhi, mỉm cười thân thiện nói.
"Biết rồi..!Hừ..!"
Nghiêm Linh Nhi căm tức nhìn Trần Vân Thanh một cái, không cùng hắn nói thêm.lời nào, cứ như vậy giận dữ cầm lấy chiếc hộp trong tay Trần Vân Thanh đi vào bên trong Nha Môn Phủ Thành.
"Lại giận? Mình có nơi nào đắc tội với lại nha đầu này thế nhỉ?" Trần Vân Thanh ve cằm, có chút không hiểu nói nhỏ.
Chuyện này không có gì là quá to tát, hắn chỉ là muốn Nghiêm Linh Nhi đưa chiếc đầu của Hoàng Ngữ đi vào bên trong nhận lấy ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà thôi, cũng không phải là muốn cô ta đi ngắt sao hái trăng gì, có cần thiết phải giận dữ hắn như vậy hay là không đây.
"Chúng ta đi thôi!"
Không đầy nửa khắc thời gian sau, Nghiêm Linh Nhi đi ra, một bôn không mấy vui vẻ nhìn Trần Vân Thanh. Xem chừng cô ta vẫn là còn giận chưa tiêu đâu.
"Nhanh như vậy sao?" Trần Vân Thanh có chút bất ngờ.
"Giao nhiệm vụ xong nhận thưởng liền rời đi! Chẳng lẽ người của Nha Môn lại mời em ở lại ăn cơm!" Nghiêm Linh Nhi không cho là đúng lên tiếng.
Nàng là đến bàn giao nhiệm vụ diệt sát cái tên đại hung cực ác Chấn Nam Đạo Phỉ Hoàng Ngữ, kiểm tra xong không có cái gì sai biệt đám quan sai liền là cấp cho nàng tiền thưởng rời đi.
Nàng là một dong binh chuyên săn tiền thưởng, bắt cướp có công, không phải là tội phạm bị truy nã, đám người kia giữ lại nàng để mà làm cái gì.
"Vân Thanh đại ca! Anh là có thù oán với lại người con gái tên Trần Tiên Phượng kia sao?" Sau khi xóa đi lớp hóa trang, trở lại gương mặt thật sự xinh đẹp của mình, Nghiêm Linh Nhi liền lên tiếng hỏi Trần Vân Thanh.
Hành động lần này của Trần Vân Thanh rất là dị thường, theo lý mà nói Trần Vân Thanh để nàng giả làm Trần Tiên Phượng đưa thủ cấp Hoàng Ngữ đến nơi Nha Môn là muốn giúp đỡ Trần Tiên Phượng lấy danh tiếng, qua chuyện này Trần Tiên Phượng sẽ rất nỗi danh.
Nhưng bằng trực giác nói cho nàng biết, Trần Vân Thanh này không có lòng tốt như thế, y cất công cầu kỳ làm như thế, phía sau chắc chắn là có âm mưu rất lớn, mà âm mưu này phần lớn là nhằm vào Trần Tiên Phượng mà đến.
"Linh Nhi!Chuyện này liên quan đến ân oán giang hồ giữa anh và một đám người, trong lúc nhất thời không thể nào nói rõ ràng ra được!" Trần Vân Thanh gật đầu một cái đối với Nghiêm Linh Nhi trả lời.
Trần Tiên Phượng người này, là kẻ thù của Trần Vân Thanh hắn, làm tất cả những thao tác vừa rồi, cũng chỉ là muốn đổ tội cho Trần Tiên Phượng.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc