Bà ấy cũng chỉ mỉm cười ôm hắn vào lòng mà không hề một chút trách mắng, loại cảm giác thân thuộc kia hắn muốn dừng lại vĩnh viễn. Chỉ là khi hắn muốn gọi một tiếng mẫu thân, hình ảnh người phụ nữ kia liền biến mất không còn.
Hắn không phục, hắn muốn loại cảm giác kia dừng lại, hắn muốn một người mẹ chân thật bằng xương bằng thịt mà không phải là trong giấc mơ.
Hắn muốn biết đây là vì cái nguyên nhân gì mà mẫu thân hắn phải rời đi, hắn không cam tâm ngu ngơ mãi như vậy nữa. Hắn cũng rất cần mẫu thân a.
"Vân Thanh! Khi nào thực lực của con đứng tại Nam Hoang Chi Địa này đỉnh phong, ta sẽ nói cho ngươi biết tất cả những gì có liên quan đến mẫu thân của con cho con biết!" Nhìn thần thái điên cuồng kia của Trần Vân Thanh, cuối cùng Trần Thiên Tâm cũng là đưa ra một cái hứa hẹn.
"Nam Hoang Chi Địa đỉnh cao? Yêu Vương cửu trọng cường giả?" Trần Vân Thanh chấn động toàn thân.
Muốn hắn thực lực tại Nam Hoang Chi Địa đỉnh cao, như vậy phải tu luyện đến Yêu Vương cửu trọng cảnh giới. Vì ai cũng biết, tại Nam Hoang Chi Địa nơi đây, thực lực cao nhất là Yêu Vương cửu trọng cảnh giới, không đạt đến cảnh giới này, không thể nào nhận mình là Nam Hoang Cự Đầu được.
Cầm khối Ngọc Bội này hắn có thể lờ mờ đoán được thân phận của mẫu thân mình không có đơn giản, nhưng không nghĩ nó lại khủng bố đến như vậy, phải đứng tại đỉnh cao nơi đây hắn mới đủ tư cách để biết.
"Được! Phụ thân! Con hứa với cha, nhất định con sẽ đột phá đến Yêu Vương cửu trọng, cũng hy vọng cha đừng có thất hứa!" Trần Vân Thanh suy nghĩ một chút, liền là gật đầu đồng ý.
Yêu Vương cửu trọng! Như trước đây Trần Vân Thanh, có mơ cũng đừng có nghĩ đến. Nhưng mà hiện tại Trần Vân Thanh, lại lả một chuyện khác, hắn có thiên phú lĩnh hội Yêu Kỹ hơn người, có Thần Bí Ngọc Bài năng lượng trợ giúp, đột phá Yêu Vương đối với hắn tuyệt đối không khó. Thậm chí mục tiêu của hắn là đột phá Yêu Hoàng cảnh, tái hiện lại uy phong của Lạc Hoàng Đại Đế bốn ngàn năm về trước kia.
"Phụ thân có khi nào gạt con đâu!" Trần Thiên Tâm mỉm cười, đi đến bên cạnh, sờ lấy đôi má của Trần Vân Thanh, thân thiết nói.
Phu nhân của hắn trước khi rời đi có nói, như một ngày nào đó, con của bọn họ Trần Vân Thanh đột phá được Yêu Vương, có ý định đi tìm lại người mẹ như bà ấy, liền là nói cho nó biết toàn bộ sự thật.
Còn bằng không thể, như vậy thì dù có chết cũng không thể nói ra cho nó biết, chuyện này căn bản liên lụy quá lớn, là dính líu đến các đại nhân vật đứng đầu trên thế gian này, biết được quá nhiều chỉ làm hại đứa nhỏ, cứ để nó bình an sống hết đời là được rồi.
...
Chấn Nam Đại Sơn! Đại Cao Phong!
Chấn Nam Đại Sơn cái này rộng lớn đến mấy vạn dặm vuông chu vi, bên trong đó sinh thái đa dạng, Yêu Thú muôn màu, địa danh sơn phong cũng nhiều vô số kể, không có bao nhiêu người có thể nhớ hết được nhiều như vậy địa danh cũng như khu vực. Nhưng có một nơi rất ít người không có biết đến, đó chính là Đại Cao Phong Sơn!
Đại Cao Phong Sơn! Hay còn có tên gọi khác là Đại Cao Phong!
Đây là một ngọn núi nằm tại hướng trung tâm của Chấn Nam Đại Sơn, chiều cao của nó lên đến năm ngàn dặm, đường kính của cái tòa Đại Cao Phong này lên đến hơn ba mươi dặm.
Nó nỗi tiếng được nhiều người biết đến, không chỉ vì đặc điểm nó nằm tại vị trí đẹp, có chiều cao cao nhất tại Chấn Nam Đại Sơn, mà còn vì một đặt điểm nữa là vì nơi đây là đại bản doanh của một băng Đạo Phỉ khét tiếng cũng như hùng mạnh nhất Chấn Nam Thành! Chấn Nam Đạo!
Chấn Nam Đạo! Đây là thế lực hắc đạo hùng mạnh nhất tại Chấn Nam Thành cũng như bốn tòa đại thành lân cận. Truyền là bên trong Chấn Nam Đạo có không ít hơn năm ngàn tên Đạo Phỉ. Người nào người nấy đều là thực lực cao cường, thấp kém nhất cũng có Yêu Giả tứ trọng tu vi, còn cường đại nhất bang chủ của bọn họ nghe đâu có tu vi lên đến Yêu Sư này tọa trấn, nên danh tiếng của Chấn Nam Đạo ngày càng vang xa, phạm vi cướp đoạt cũng là lớn hơn trước rất là nhiều.
Những năm gần đây, Chấn Nam Thành Quân Đội cùng vài tòa thành Quân Đội lân cận nhiều lần muốn tấn công vào Chấn Nam Đại Sơn, đem Chấn Nam Đạo diệt đi, nhưng nhờ vào địa hình hiểm trở cùng với lại Chấn Nam Đạo có rất nhiều cường giả tọa trấn, nên tất cả các cuộc tấn công đều là lấy thất bại kết thúc.
Hiện tại bên trong đại điện của Chấn Nam Đạo đang có bảy tám người đang trò chuyện, nhìn bên ngoài tất cả đều là Yêu Sĩ cửu trọng cảnh giới trở lên tu vi. Yêu Sĩ cửu trọng là sơ kỳ cường giả, cũng chỉ có một hai người tại cảnh giới này, còn lại phần lớn đều là Yêu Sĩ cửu trọng trung kỳ đến hậu kỳ cảnh giới.
Cá biệt tên đang ngồi trên chủ vị có tu vi Yêu Sư nhị trọng sơ kỳ, khí tức như biển, hùng hậu vô cùng, đây rõ ràng là một tôn Yêu Sư nhị trọng sơ kỳ lâu năm cường giả, rất lớn có khả năng đột phá Yêu Sư trung kỳ chi cảnh trong tương lai gần. Đây có thể là lực lượng hùng hậu nhất của Chấn Nam Đạo hiện có rồi.
Có được loại lực lượng mạnh đến như thế này, không khó hiểu vì sao Chấn Nam Đạo có thể hùng bá Chấn Nam Thành cùng các tòa thành xung quanh mà không ai giám hó hé gì.
Lát sau, một người có tu vi chỉ là Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ, là người có tu vi thấp kém nhất tại đây, theo lẽ thường sẽ được có chức vụ Đà Chủ của Chấn Nam Đạo. Hắn từ bên ngoài chạy rất nhanh vào, tiến lên trên kia chủ vị, cung kính đưa một tờ giấy cho một tên mặt sẹo khá là hung tợn có tu vi Yêu Sư nhị trọng sơ kỳ cảnh giới. Tôn kia Yêu Sư nhị trọng xem xong, gương mặt đang là có chút hòa ái liền biến đổi, trông hung tợn thấy rõ.
"Nhị ca! Có chuyện gì xảy ra vậy?" Tam Đương Gia của Chấn Nam Đạo là Hắc Cẩu khá thân mật với lại Phó Bang Chủ Hồ Phỉ, hắn nhìn thấy Hồ Phỉ sau khi xem xong tờ giấy do Bàng Du Tâm đưa lên gương mặt đã biến đổi, liền là quan tâm lên tiếng hỏi.
"Lão Tam! Chú tự mình xem đi!" Hổ Phỉ không có trả lời trực tiếp, mà đưa tờ giấy vừa rồi cho Hắc Cẩu xem.
"Khánh Ly bị người ta sát..? Chuyện này..?" Đọc xong cái này tin tức, Hắc Cẩu thần sắc không khá hơn Hổ Phỉ là bao, thậm chí tay hắn có chút run lên.
"Như chuyện này là thật! Vậy sẽ có phiền toái rất lớn!". Tứ Đương Gia của Chấn Nam Đạo là Hồng Côn nhìn xuống ba người còn lại bên dưới, cả đám đều có thần sắc rất là ngưng trọng.
Khánh Ly trong lời nói của bọn họ, tên đầy đủ là Tiếu Khánh Ly, là đứa con út của bang chủ cũng là đại ca của bọn họ Tiếu Nhất Hồng. Tên này thiên phú tu luyện không được cao cho lắm, nhưng được cái khá là được lòng của bang chủ bọn họ.
Hai năm trước vì muốn lập một chút công lao cho Chấn Nam Đạo, liền là chạy đến Trần Phủ làm một tên Ngoại Viện đệ tử, bổn ý của tên kia nghe đâu là vì muốn rèn luyện bản thân, cũng là muốn lấy cắp Yêu Kỹ của Trần Phủ trở lại cho Chấn Nam Đạo bọn họ, ai cũng hiểu tại Chấn Nam Thành nơi đây, Trần Phủ vốn có nhiều Yêu Kỹ nhất mà.
Không nghĩ đến, tên tiểu tử này lần này đi lại là một đi không có trở lại, như lão đại của bọn họ sau khi xuất quan mà biết được tin này, chắc ngài ấy giận dữ phải biết, nói không chừng đem các huynh đệ máu nhuộm Chấn Nam Thành cũng nên.
"Có điều tra ra được nguyên nhân vì sao tứ thiếu gia bị giết hay không?" Hồ Phỉ là Lão Nhị, khi không có Tiếu Nhất Hồng ở nơi đây, hắn là người lớn nhất, hàm dưỡng của hắn cũng sâu nhất, nên hắn có thể bình tĩnh đưa ra câu hỏi cũng như muốn giải quyết vấn đề đến.
Trong tờ giấy mà Bàng Du Tâm đưa cho hắn, chỉ nói đến chuyện Tiếu Khánh Ly hai ngày trước bị giết, còn bị người ta lấy đi thủ cấp nữa, nhưng bên trong không có nói rõ là do ai làm, chuyện này hắn cần phải điều tra rõ.
Trước đem hung thủ diệt đi để có cái ăn nói với lại đại ca của mình, sau đó muốn đem chuyện này làm lớn đến đâu, vậy thì phải tùy thuộc vào ngài ấy đến quyết định.
"Hồi bẩm Phó Bang Chủ! Theo như những gì Trần Khánh Dư truyền lại tin tức, cũng như người chúng ta điều tra được đến, hung thủ ra tay diệt đi tứ thiếu chủ là..là!" Bàng Du Tâm hơi ngập ngừng, không dám nói thẳng ra câu cuối cùng.
"Bàng Du Tâm! Có chuyện gì mày nên thành thật khai báo. Nếu như không, dù có lão đại bảo kê cho mày, tao cũng nhất định đem mày chém ra tám khúc cho chó ăn!" Hắc Cẩu toàn thân phát ra sát khí đến tê tái, lạnh giọng lên tiếng uy hiếp.
Bàng Du Tâm này năm xưa vì ỷ có công lao đưa Linh Dược giúp lão đại bọn họ đột phá Yêu Sư chi cảnh, được lão đại bọn họ trọng dụng, liền tại bên trong Chấn Nam Đạo tác oai tác phúc, hắn vốn là nhìn tên này không có vừa mắt từ lâu rồi.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc