Hung hãn làm sao mà được khi mà vị thiếu gia nhà nàng nói quá đúng kia chứ.
Thân là nha hoàn, nên là phải thường xuyên thăm hỏi chủ tử, chăm sóc chủ tử, có đâu như Ngô Tiểu Diễm nàng, bỏ mặc chủ tử mình tại Đại Mộc Lâm Khu mấy tháng trời không đi thăm hỏi.
Nếu là người khác có một nha hoàn như nàng đây, đã cho người đánh chết từ lâu rồi, may mắn cũng là bị đuổi ra bên ngoài, tự sinh tự diệt, không bao giờ cho phép trở lại mất rồi. Cũng chỉ có vị thiếu gia này tốt bụng mới thu dưỡng nàng, còn chịu tính khí không giống ai của nàng mà thôi.
"Kiếm tài nguyên cho anh...?" Thú vị, thật là thú vị nha! Trần Vân Thanh không khỏi mỉm cười có chút trêu đùa nói.
Kiếm tài nguyên cho hắn, như Trần Vân Thanh hắn là tên tiền nhiệm chủ nhân vô dụng trước đây mấy tháng, Ngô Tiểu Diễm lời nói như thế này hắn còn có thể tin cùng chấp nhận. Nhưng giờ đây, với thực lực hiện tại, Ngô Tiểu Diễm này còn có thể giúp đỡ được gì cho hắn đây.
Mà dù nha đầu này có lấy được, những thứ như Nội Khí Tán kia hiện tại đối với lại Trần Vân Thanh hắn đã vô dụng từ rất lâu rồi. Quan trọng nhất là hắn cũng sẽ không có để cho nha đầu này vì hắn mà phải chịu khổ nữa.
"Đúng! Đúng! ....Thiếu gia! Anh xem..! Đây là thành quả mấy tháng nay Tiểu Diễm kiếm được! Anh nhìn xem có được không!" Ngô Tiểu Diễm liên tục gật đầu, lấy ra một cái lọ ngọc đưa cho Trần Vân Thanh, gương mặt tuy xấu xí nhưng trên môi đã xuất hiện nụ cười tự tin như trước.
"Nội Khí Đan...! Diệu Hoàn Đan..!"
Đem lọ ngọc xổ ra, nhìn ba viên Nội Khí Đan cùng một viên Diệu Hoàn Đan trên tay, Trần Vân Thanh không hề vui mừng như Ngô Tiểu Diễm tưởng tượng. Cũng không có vì thấy được Diệu Hoàn Đan có thể trị thương thế cho mình mà lấy đi dùng ngay, thay vào đó là một vẻ mặt trầm tư.
"Tiểu Diễm! Nói thật cho thiếu gia biết! Em vì sao có được số Đan Dược này?" Trần Vân Thanh đặt mấy viên Đan Dược vào lại lọ ngọc, ngẩn đầu lên chăm chú nhìn cô hầu gái này của mình lên tiếng hỏi.
Nội Khí Đan cùng Diệu Hoàn Đan đối với lại Trần Vân Thanh hắn hiện tại mà nói không có gì là quý hiếm, nếu như muốn, hắn có thể mua được gấp mười lần số đan Dược này, hơn nữa trong Nhẫn Trữ Vật của hắn vẫn còn không ít, là lấy được của đám người Nguyệt Ảnh Lâu sát thủ.
Nhưng đó là đối với người có thực lực cường đại như Trần Vân Thanh hắn thôi, so với lại những người bình thường như Ngô Tiểu Diễm, mấy viên Đan Dược này cô ta có làm hết kiếp cũng chưa chắc là có được nó.
Thế nhưng chỉ trong vòng ba tháng, Ngô Tiểu Diễm lại có thể làm được, bên trong này nếu không có cái gì kỳ lạ, có đánh chết Trần Vân Thanh hắn cũng không tin.
Mấy tháng trước khi hắn trùng sinh đến đây, Ngô Tiểu Diễm cũng là đưa cho hắn Liệu Thương Đan trị thương, khi đó hắn có tra hỏi, nhưng mà Ngô Tiểu Diễm không nói, hắn cũng không muốn ép cô gái này quá đáng.
Nhưng giờ đây xem ra là không được, hắn muốn biết Ngô Tiểu Diễm này sau lưng là đang dấu hắn chuyện động trời gì đây.
"Thiếu gia...Anh không hỏi nữa có được không...Anh phải tin tưởng Tiểu Diễm...Dù có tan xương nát thịt, Tiểu Diễm cũng sẽ không có hại anh đâu!" Ngô Tiểu Diễm nước mắt lưng tròng, nghe Trần Vân Thanh có ý không tin tưởng nàng, nàng cực độ thương tâm một dạng.
"Tiểu Diễm...! Em nên hiểu...Thiếu gia anh là không có ý đó...!" Lại là chiêu thức này! Trong lòng của Trần Vân Thanh âm thầm thở dài một tiếng.
Ngô Tiểu Diễm là ân nhân của hắn, không có Ngô Tiểu Diễm, mấy tháng trước khi vừa mới đến nơi này, hắn là đã bị đám người Trần Phú chơi chết rồi còn đâu, hắn không tin Ngô Tiểu Diễm thì có thể tin ai được.
Hắn biết Ngô Tiểu Diễm đang dùng kế sách. Lần trước hắn hỏi Ngô Tiểu Diễm về Đan Dược, cô ta không có trả lời, dùng chính chiêu khóc nhè này để qua cửa. Lần này cũng là không khác nhau là mấy, hắn thực sự là có chút đau đầu.
"Không phải...Như vậy sao anh không dùng nó...Anh trong lòng nghĩ Tiểu Diễm có ý hại anh, dùng Đan Dược giả cho anh dùng có phải hay không...! Hu..hu...!"
Ngô Tiểu Diễm càng nói càng là thương tâm, nước mắt chảy càng lúc càng nhiều. Tiếng khóc cũng càng lúc càng lớn. Như có người bên ngoài nghe tiếng khóc này không hiểu chuyện gì xảy ra, còn cho là Trần Vân Thanh đang ăn hiếp Ngô Tiểu Diễm vô cùng thảm một dạng.
"Được rồi...! Đừng có khóc nữa...Anh sẽ không hỏi đến chuyện Đan Dược này nữa là được chứ gì!"
Trần Vân Thanh rất là bất đắc dĩ, hắn trong lòng mặc dù rất rõ Ngô Tiểu Diễm đóng kịch là chính, nhưng hắn thật không muốn nhìn thấy nha đầu này khóc, hắn vẫn như lần trước chịu thua như thường.
Thật sự là không muốn làm khó cô ta nữa, Ngô Tiểu Diễm không nói chắc là có nỗi khổ tâm riêng, trong lòng hắn biết là được rồi, không cần phải ép buộc cô bé này thái quá.
"Như vậy thiếu gia mau dùng nó đi!"
Quả nhiên, ngay sau khi Trần Vân Thanh nói không truy cứu đến chuyện này, hai hàng nước mắt trên má của Ngô Tiểu Diễm cũng là đã biết mất chẳng còn thấy đâu, thay vào đó là một gương mặt hớn hở tươi cười.
Loại khả năng diễn xuất biến đổi trạng thái quá mức nhanh chóng này, dù là diễn viên đoạt giải Oscar tại Địa Cầu trước đây Trần Vân Thanh sinh trưởng, cũng là phải cam bái hạ phong.
"Tiểu Diễm..! Anh không dùng...! Những cái này trả lại cho em. Em hãy dùng nó tu hành đi!" Trần Vân Thanh khẽ lắc đầu, đem lọ ngọc trả lại cho Ngô Tiểu Diễm.
"Thiếu gia! Vì sao? Anh vẫn không có tin Tiểu Diễm sao?" Trần Vân Thanh không nhận Đan Dược của nàng, Ngô Tiểu Diễm một lần nữa rất thương tâm, gương mặt mới vui liền là chuyển sang sầu, nước mắt vừa mất bây giờ cũng chật chờ chảy ra.
"Không phải! Với tu vi của anh hiện tại, Nội Khí Đan những thứ này đối với anh đã vô dụng!" Trần Vân Thanh vì không muốn nha đầu này phải tốn thêm nước mắt nữa, thế nên là hắn rất là kiên nhẫn giải thích.
Lần này lời nói của hắn không phải chỉ vì từ chối lòng tốt Ngô Tiểu Diễm thôi đâu, mà đây hoàn toàn là sự thật.
Tu vi hiện tại của hắn đã là Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ, chỉ cần tích lũy một thời gian cho căn cơ vững chắc, hắn liền có thể tìm biện pháp đột phá Yêu Sĩ cảnh giới.
Muốn đột phá loại cảnh giới này, thứ hắn cần là Phá Khí Đan, mà không phải là Nội Khí Đan, rất là trùng hợp, bên trong Nhẫn Trữ Vật của hắn cũng có loại Đan Dược này do cách đây không lâu thịt Trần Nhật lấy được.
Có thể nói từ đây cho đến Yêu Sĩ nhất trọng hậu kỳ, Trần Vân Thanh hắn không cần phải lo lắng về tài nguyên.
"Như vậy cái này Diệu Hoàn Đan thiếu gia anh nhất định phải dùng!"
Ngô Tiểu Diễm nghe Trần Vân Thanh nói như thế, cũng là không có ép buộc Trần Vân Thanh phải lấy Nội Khí Đan nữa, nàng bước chân vào tu hành giới không lâu, nhưng kiến thức căn bản nàng cũng là nắm rõ.
Nàng biết đến, Yêu Giả cảnh giới một khi tu hành đến cửu trọng thiên hậu kỳ chi cảnh, những thứ như Nội Khí Đan là không thể nào giúp gì được cho bọn họ, thứ bọn họ cần là những Đan Dược có thể trợ giúp họ đột phá Yêu Sĩ chi cảnh.
Nhưng là Diệu Hoàn Đan này nàng nhất định phải ép Trần Vân Thanh nhận mới được, loại này Đan Dược đối với lại Yêu Giả cảnh giới dù mấy trọng cũng là đem đến kết quả trị thương vô cùng lớn.
Trần Vân Thanh hiện tại đang là trọng thương, nhất định phải nhận lấy nó để mà phục dụng, vấn đề này không thể nào thương lượng cho được.
"Tiểu Diễm...! Được rồi! Diệu Hoàn Đan này anh sẽ nhận!" Nhìn thần sắc không được phép thương lượng hay mặc cả của Ngô Tiểu Diễm, trần Vân Thanh là biết, hắn nếu không nhận viên này Diệu Hoàn Đan, sẽ là không xong với cô nha đầu này.
"Phải rồi Tiểu Diễm! Tu vi của em vì sao lại tiến bộ thần tốc như vậy?"
Nhận lấy Diệu Hoàn Đan, nhưng Trần Vân Thanh hắn không có ý định dùng, để tránh sự soi mói của Ngô Tiểu Diễm, hắn liền di chuyển qua chủ đề khác, đánh lạc hướng của Ngô Tiểu Diễm, sau đó đem nó quăng đi vào Túi Không Gian, thay vào đó là một viên Đan Dược bình thường khác uống vào.
Không phải Trần Vân Thanh hắn không tin tưởng Ngô Tiểu Diễm đưa đến Đan Dược, mà hắn đã tự dặn lòng không thể dùng tài nguyên của người khác không rõ nguồn gốc nữa, nhất đó lại là trong tay của Ngô Tiểu Diễm, cô gái mà từ khi đến Nam Hoang Chi Địa nơi đây hắn mang nợ nhiều nhất.
Hắn thật sự là không muốn mang thêm nợ nữa, chí ít khi mà hắn tự cảm nhận đã trả đầy đủ cho Ngô Tiểu Diễm sau, hắn sẽ không nhận thêm bấy kỳ một thứ gì xuất ra từ tay của Ngô Tiểu Diễm. Tài vật có thể từ từ trả được, nhưng lad ân tình, đây là thứ khó trả nhất, loại này nên càng ít mang nợ càng tốt.
"Thiếu gia! Cái này em cũng không được rõ cho lắm, kể từ khi anh truyền cho em môn Yêu Quyết Đại Hành Huyền Khí Kinh kia. Em cứ chiếu theo đó tu hành, Nội Lực của em liên tục tăng lên, đã thông liên tiếp Nội mạch, không bao lâu trước đây ta đã xông phá đường thứ bảy Nội mạch, thành Yêu Giả thất trọng!”
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc