Tính toán đâu ra đấy, thanh này phải được liệt vào hàng Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Binh cao cấp nhất. Có nó trong tay lấy tu vi hiện tại của Từ Thiếu Đông khiêu chiến Yêu Sĩ nhị trọng cũng là không có vấn đề gì, Yêu Sĩ tứ trọng cũng là chưa chắc có thể hủy đi được nó.

Giờ đây nó đã trở thành đồ vật của Trần Vân Thanh hắn, đây cũng thu hoạch lớn nhất của hắn tính đến thời điểm hiện tại. Người ta thường nói, gặp nạn không chết chắc chắn sẽ có hậu phúc, xem ra phúc duyên của hắn là đã đến rồi.

"Không đúng..! Sao mình cứ có cảm giác nó không phải là Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Binh..?" Nhìn bên ngoài thanh Huyền Linh Kiếm này giống với lại nhiều thanh Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Binh mà Trần Vân Thanh hắn thấy.

Nhưng khi cầm nắm, cảm giác nó rất khác biệt, hắn có cảm giác nó phải mạnh hơn Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Binh rất nhiều, có điều vì nguyên nhân gì nhìn bên ngoài nó là Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Binh thì hắn tạm thời cũng chưa có nghĩ ra.

"Kệ nó đi..! Không cần quan tâm! " Trần Vân Thanh nghĩ hoài không ra vì sao mình lại có cảm giác này, nên cũng không cần nghĩ nửa.

Thanh Huyền Linh Kiếm này bây giờ là đồ vật của hắn, nó cấp bậc càng cao, với hắn càng có lợi, quan tâm mấy vấn đề ngoài lề để làm gì..

“Ong... Ong...Rít.. Rít.. .!”

“Có nguy hiểm..!”

Trần Vân Thanh đang nghĩ đến cấp bậc của thanh Huyền Linh Kiếm trong tay của mình. Bỗng nghe đến âm thanh quen thuộc kia một lần nữa liền là có chút giật mình. Loại âm thanh này làm sao mình có thể không có nhận ra cho được, khi mà chỉ chút nữa thôi mình liền đã chết trong tay của đám Yêu Thú phát ra loại quái dị âm thanh này.

“Chạy thôi...Xẹt...!”

Không cần suy nghĩ dù chỉ một giây, Trần Vân Thanh nhanh tay nắm lấy chiếc túi Không Gian trên thi thể của Từ Thiếu Đông, hướng bên ngoài phương hướng Vạn Thạch Thung Lũng dùng Nhất Đóa Tam Ảnh thân pháp hết tốc độ, bán sống bán chết chạy đi ra bên ngoài.

Thạch Dực Nghĩ thú lại kéo đến, Trần Vân Thanh rất là tự biết mình, hiện tại thực lực của hắn đã xuống đến mức độ thấp nhất, Thần Bí Ngọc Bài bên trong năng lượng cũng đã xài hết sạch sẽ, dù là có gặp một đàn Nhất Giai thất phẩm Thạch Dực Nghĩ thú thôi, cũng là đã đủ đem hắn mài chết.

Nhưng khu vực này là nơi hoạt động của Nhất Giai bát phẩm Thạch Dực Nghĩ thú, tỷ lệ xuất hiện cấp thấp Thạch Dực Nghĩ là không có cao. Chắc chắn đám Thạch Dực Nghĩ vừa rồi hắn nghe âm thanh là Nhất Giai bát phẩm Thạch Dực Nghĩ thú trở lên. Nếu không chạy nhanh mà nói, bị đám Yêu Thú này bao vây thêm một lần nữa, cho dù có mười cái mạng, Trần Vân Thanh hắn cũng là không có đủ chết.



“Ong...Ong... Rít..rít!! “.

“Xoẹt...Xoẹt..!”.

“Rầm rầm...!”

“Khụ...Phốc...!”

“Má ơi! Nhất Giai cửu phẩm Thạch Dực Nghĩ Yêu Thú! Cũng may tiểu gia tao chạy nhanh!” Trần Vân Thanh sau khi chạy ra được phạm vi mười dặm của Vạn Thạch Thung Lũng, hắn là ho ra một ngụm máu tươi, nhìn lại sau lưng mình một đàn Thạch Dực Nghĩ Thú, nghĩ đến còn sợ.

Lần này Thạch Dực Nghĩ Thú hắn đụng phải không phải là như hắn nghĩ chỉ là Nhất Giai bát phẩm Thạch Dực Nghĩ như trước, mà là cao hơn một cấp Nhất Giai cửu phẩm Thạch Dực Nghĩ. Hắn nhớ lại vừa rồi nếu như mình không quyết đoán nhanh chân chạy nhanh, chỉ sợ lần này hắn đã đi theo Từ Thiếu Đông xuống bên dưới địa ngục dạo chơi mất rồi.

Cũng phải nói thêm là khi vừa phát hiện ra đám này Thạch Dực Nghĩ thú hắn liền không do dự chạy trốn, không để bị bao vây như lại trước đây không lâu hắn cùng Từ Thiếu Đông gặp phải, cộng thêm liều mạng dùng Nhất Đóa Thập Ảnh chạy trốn, mới có thể may mắn chạy thoát. Như để bọn chúng đem mình bao vây lại, chỉ sợ không có cơ hội để cho hắn rời khỏi.

Cũng may mắn vị trí hắn đứng lúc trước là khá gần với lại bên ngoài Vạn Thạch Thung Lũng, thời gian rời đi cũng ngắn, nếu không dù có chuẩn bị kỹ như thế nào, hai chân của hắn cũng là không thể nào nhanh được bằng Nhất Giai cửu phẩm Thạch Dực Nghĩ.

Nhìn đám này Thạch Dực Nghĩ cách hắn không đến trăm mét đang nhe ranh múa vuốt hắn liền là biết chắc.

“Haiz..! Bên đó Nhất Giai bát phẩm Thạch Dực Nghĩ Thú trứng của mình xem ra là không có khả năng lấy được rồi!” Nghĩ đến chuyện gì, Trần Vân Thanh thở dài một tiếng.

Nhất Giai bát phẩm Thạch Dực Nghĩ Thú đàn kia, hắn phải dùng toàn lực, tiêu hao tất cả tài nguyên, còn là lợi dụng tối đa thực lực của Từ Thiếu Đông trợ giúp cho hắn đem bọn nó tiêu diệt.



Mắt Nhìn đã không còn có vật cản đường hắn đi đến Nghĩ Sào cách đó không xa để lấy cả ngàn quả trứng béo ngậy tràn đầy năng lượng để mà dùng. Nhưng với sự xuất hiện của đám này Nhất Giai cửu phẩm Thạch Dực Nghĩ Thú, việc Trần Vân Thanh hắn đi đến bát phẩm Nghĩ Sào kia xem ra là không có đất diễn rồi.

Hao tận tâm huyết lẫn tài nguyên mới có thể đạt được thành quả, trông thấy trái ngọt đang chờ đón hắn tại ngay trước mắt, nhưng lại không thể nào hái được để mà dùng, còn là phải chạy bán sống bán chết nữa, cái kia cảm giác khó chịu trong lòng có thể nghĩ.

Như có được đám kia Thạch Dực Nghĩ Thú Trứng, đem nó tu luyện, đột phá Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ trong một thời gian ngắn là hoàn toàn không thành vấn đề, không chừng có thể tiến thêm một bước chạm đến Yêu Sĩ cảnh giới cũng là có thể. Đáng tiếc hiện tại những cái này đối với lại Trần Vân Thanh hắn chỉ là hoa trong gương, trăng dưới nước, chỉ có thể nhìn, không thể nào làm gì được.

“A..Đau quá..!”

Nghĩ ngơi một chút sau, Trần Vân Thanh khẽ cử động một cái, muốn ngồi dậy điều tức một cái, sau đó rời đi nơi đây trước rồi tính sau. Có điều không được như ý nghĩ của hắn, chỉ vừa cử động một chút thôi, toàn thân hắn đều là đau nhức cực kỳ, nhất là tại đôi chân, ngay cả một cử động nhỏ cũng không thể, nó như là mất đi cảm giác một dạng.

Đáng sợ hơn, cảm nhận bên trong cơ thể của mình một chút, hắn liền là phát hiện Nội Mạch của mình thương tổn trầm trọng, đan điền không còn một tia Nội Lực, hít thở một chút thôi cũng liền làm cho hắn đau đớn khó chịu.

Hắn là hiểu được, đây là di chứng do sử dụng Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ thân pháp Nhất Đóa Tam Ảnh cùng Nhị Giai Yêu Kỹ quá độ nên mới thành ra như thế này.

Sở dĩ vừa rồi khi mới rời khỏi Vạn Thạch Thung Lũng hắn không có cảm nhận được đau đớn, đó là vì khi ấy tinh thần của hắn vẫn còn tập trung cao độ, chưa hề buông lỏng. Nhưng hiện tại, khi đã thoát được nguy hiểm, cảm giác nguy cơ không còn, tinh thần thả lỏng, những di chứng của việc sử dụng thực lực vượt quá mức bản thân chịu đựng cũng liền đã kéo đến, hắn cảm nhận được vô cùng chân thật.

“Thần Bí Ngọc Bài đã không còn năng lượng! Thảo nào!” Tập trung tinh thần vào Thần Bí Ngọc Bài một cái, nhìn thấy bản thể Ngọc Bài này một màu xám xịt, Trần Vân Thanh thở dài một tiếng, liền cũng là hiểu được, mình vì sao lại thành ra nông nổi nay.

Hắn nhớ rõ không lâu trước đây mỗi lần mình bị trọng thương, Thần Bí Ngọc Bài này sẽ phát ra một luồng màu xanh năng lượng, đem thân thể của hắn chữa trị cùng cải tạo một phen, rất nhanh hắn liền có thể chạy nhảy như thường, thế cho nên lần này thi triển Nhất Đóa Tam Ảnh chạy trốn, hắn cũng là nghĩ đến một kịch bản y hệt như trước đây. Không chừng qua lần này đại nạn, hắn liền được hưởng đại phúc cũng không biết chừng, như có thể đem Nhất Đóa Tam Ảnh đột phá đại thành một dạng.



Có điều lần này hắn là suy nghĩ hơi nhiều, Thần Bí Ngọc Bài năng lượng bên trong năng lượng đã tiêu hao không còn lại chút gì, không thể nào trợ giúp hắn khôi phục thương thế được nữa.

Chuyện này hắn cũng là nên nghĩ đến từ sớm hơn, năng lượng tích lũy bên trong Thần Bí Ngọc Bài là có hạn, trong khi đó từ lúc gặp Hắc Địa Xà đến tận bây giờ, hắn đã phải trải qua biết bao nhiêu lần trọng thương chí mạng, mỗi lần như thế Thần Bí Ngọc Bài liền sẽ dùng năng lượng bên trong cứu hắn.

Nhưng hắn nhớ mình chưa có một lần nào cho nó ăn thêm ngọc thạch cả. Dù năng lượng của nó có vô biên thì cũng đã dùng hết từ lâu, huống gì là có hạn như là Thần Bí Ngọc Bài.

Hiện tại tình cảnh Trần Vân Thanh hắn cũng khá là không xong, Thần Bí Ngọc Bài không thể nào giúp gì được cho hắn, trong khi tại bên trong Túi Không Gian của mình cũng chẳng còn lại một viên trị thương Đan Dược nào, ngay cả một viên Nội Khí Đan cũng là không có, thân thể lại không thể nào hoạt động được như bình thường. Nếu có một con Yêu Thú nào đi qua đây, dù là cấp thấp nhất hung thú, Trần Vân Thanh hắn cũng liền là không thể nào chống lại, chỉ có thể mặt cho bọn nó chém giết, nghĩ lại cũng thật sự bi ai.

“Yêu Sĩ nhất trọng hậu kỳ cảnh giới!"

" Từ Thiếu Đông! Ngươi cũng đừng có làm cho ta thất vọng a!”

Dùng đầu óc suy nghĩ một chút, Trần Vân Thanh chợt nhớ lại, trước khi rời khói Vạn Thạch Thung Lũng, hắn là có đem Huyền Linh Kiếm cùng Túi Không Gian của Từ Thiếu Đông cướp đi.

Huyền Linh Kiếm thì hắn đã để tại bên trong Túi Không Gian của mình, còn Túi Không Gian của Từ Thiếu Đông không thể đưa vào bên trong Túi Không Gian của mình được, thế cho nên hắn vẫn là luôn nắm nó tại trong tay.

Tình cảnh hiểm nghèo của hắn hiện tại, cũng chỉ có thể đặt mọi hy vọng vào nó, nghĩ đến Từ Thiếu Đông là một tên yêu nghiệt Yêu Sĩ nhất trọng hậu kỳ cường giả, bên trong tài nguyên của y chắc chắn là sẽ không có kém người khác chút nào.

“Uẩn Khí Đan mười hai viên! Những cái này tạm thời ta không thể nào xài được!”

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play