Lâm Phó Niên tựa đầu vào vai Giang Dư Trì: “Em hơi mệt… muốn ngủ một lát.”
Một giọt nước mắt của Giang Dư Trì rơi xuống áo của Lâm Phó Niên. Anh khẽ gật đầu sau khi chắc chắn Lâm Phó Niên không sao: “Được, Niên Niên, anh đưa em về nhà.” Nói xong liền ôm lấy Lâm Phó Niên.
Lâm Phó Niên vùi đầu vào trong lòng anh, cậu chậm rãi nhắm hai mắt lại rồi ngủ thiếp đi.
Giang Dư Trì hít mũi một cái: “Văn tổng, thù của con gái ông đã được báo rồi, những việc còn lại giao cho ông đấy, tôi đưa Niên Niên về trước.”
Văn Kình liếc mắt nhìn Lâm Phó Niên đang vùi đầu trong lồng ngực Giang Dư Trì, ông ấy gật đầu rồi không nói gì.
Nhìn bóng lưng của họ dần dần biến mất, Văn Kình lại cảm thấy hối hận: “Đứa trẻ trong sạch như vậy lại bị buộc phải nhuốm máu, nếu như mình không đồng ý với cậu ấy, chắc đã không xảy ra chuyện như thế này rồi.”
“Đều là lỗi của mình, mình thật là một lão hồ đồ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT