Đoàn Cảnh Thời ngẩn người tựa vào vai Trác Dương, trên mặt lộ ra vẻ khó có thể tin được.
"Anh Dương... Sao đột nhiên cậu lại nói nhiều như vậy, lại còn dịu dàng nữa chứ..."
Trác Dương buông Đoàn Cảnh Thời ra, quay đầu đi chỗ khác: "Tôi không quen khi nhìn thấy người khác khóc, xấu chết đi được."
"Về nhà thôi."
Đoàn Cảnh Thời nhìn Trác Dương đứng dậy quay lưng về phía mình, trong lòng ấm áp, thậm chí cậu còn có cảm giác khát khao được cậu ta ôm lấy.
Cậu lắc đầu nguầy nguậy, nghĩ thầm.
'Đoàn Cảnh Thời, mày đang nghĩ cái gì thế! Mày là trai thẳng! Đừng nghĩ lung tung nữa, anh Dương chỉ an ủi mày mà thôi, đúng vậy, chính là như vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play