"Đâu chỉ là phản cảm." Lâm Phó Niên cười lạnh một tiếng: "Một người tra tấn tôi ba năm, một người vô duyên vô cớ trở thành lý do khiến tôi không thể rời khỏi nơi đây."
"Nói phản cảm thì còn nhẹ lắm, nói nặng hơn một chút, đó chính là hận."
"Được rồi, mấy người ăn đi, tôi không làm mấy người chướng mắt nữa." Nói xong, cậu cầm lấy áo khoác đi ra bên ngoài.
Giang Dư Trì buông đũa xuống, lặng lẽ thở dài: "Tiểu Việt, con ăn cơm đi…"
"Ba..." Giang Lâm Việt thấy anh buông đũa xuống, cậu bé cũng buông đũa của mình xuống.
"Con không đói bụng… chúng ta đi tìm ba nhỏ trước đi."
"Đi thôi..." Giang Dư Trì dắt tay Giang Lâm Việt đi ra bên ngoài, Lâm Phó Niên đã ngồi lên xe rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play