Lâm Phó Niên lái xe trở về biệt thự, vừa vào phòng đã nhìn thấy Giang Dư Trì đang nấu cơm trong nhà bếp.
“Niên Niên trở về rồi.” Giang Dư Trì nghe thấy tiếng mở cửa thì biết Lâm Phó Niên đã trở về.
“Có thể nhanh chóng ăn cơm rồi.”
Một giây sau tay trái của anh đã bị Lâm Phó Niên nắm trong lòng bàn tay, Lâm Phó Niên lấy chiếc chiếc nhẫn trên ngón áp út của anh ra.
Quả nhiên là cậu nhìn thấy bên trong chiếc nhẫn khắc chữ viết tắt của tên mình: “Đeo bao lâu rồi.”
Giang Dư Trì rút tay về, dấu nhẫn trên ngón áp út rất rõ ràng: “Sau khi em rời đi vào năm mười tám tuổi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT