Lâm Phó Niên khẽ mỉm cười: “Cuộc sống như vậy tôi từng rất muốn có, tôi rất thích trẻ con. Tuy tôi không sinh con được, nhưng chỉ cần nhận con nuôi thì tôi cũng có thể làm một người ba tốt. Nhưng tôi bây giờ không thể thêm nhiều ràng buộc nữa.”
Hứa Thanh Vân nhìn về phía Lâm Phó Niên: “Nếu như bệnh ung thư dạ dày của anh được chữa khỏi, anh vẫn sẽ tiếp tục ở lại bên cạnh người anh yêu chứ?”
Lâm Phó Niên ngẩn người ra: “Chắc là không đâu. Nếu như tôi có thể sống tiếp, tôi đương nhiên hy vọng rằng tôi có sẽ sống cho chính mình. Nhưng tôi lại không biết nên quyết định thế nào.”
Hứa Thanh Vân bình tĩnh nói: “Anh đã nghĩ qua chưa? Nếu như giữa hai người xảy ra chuyện thì giữa họ sẽ có một dấu vết không bao giờ phai mờ.”
Lâm Phó Niên không trả lời vấn đề này: “Hôm nay khu vui chơi đóng cửa rồi, tôi không dẫn cậu đi chơi nữa. Nếu có duyên nhất định sẽ gặp lại, lúc đó tôi lại dẫn cậu đi chơi, bù lại thời gian bị lãng phí trong ngày hôm nay của cậu .”
Nói xong cậu liền rời đi: “Tôi đi trước đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT