Lâm Phó Niên đẩy ngã Giang Dư Trì, thuốc trong tay anh cũng rơi xuống mặt đất, hai người ngực dán ngực nằm sõng soài trên giường.
Lúc này trái tim Lâm Phó Niên đập nhanh hơn, không phải là vì hai người dính lấy nhau, mà là vừa nãy suýt chút nữa cậu đã phải thấy Giang Dư Trì uống bảy tám viên thuốc kia.
Số lượng lớn nhất của bản thân cậu cũng chỉ mới bốn viên, nếu Giang Dư Trì uống hết bảy tám viên kia vào.
Thì thật sự xong đời rồi…
Giọng nói của Lâm Phó Niên run rẩy, chậm rãi ổn định thân thể, nói: “Em thừa nhận…”
“Là thuốc ngủ.” Cậu nhìn chằm chằm Giang Dư Trì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play