Không phải Giang Dư Trì hoài nghi Lâm Phó Niên mà là do lần trước thái độ của Lâm Phó Niên đối với anh đột nhiên thay đổi, cho nên chuyện này đã để lại trong anh một một cái dấu ấn mờ mịt. Nếu như lần này Lâm Phó Niên lại muốn làm chuyện gì đó khiến anh bị tổn thương, anh thật sự không thể chịu nổi.
Lâm Phó Niên cười rồi lắc đầu một cái: “Nói gì vậy? Chúng ta đã kết hôn rồi, nấu một bữa cơm cho anh không phải là chuyện rất bình thường sao?”
Giang Dư Trì nghe được câu nói này tự nhiên lại thấy vui vẻ hẳn lên, nhưng anh luôn cảm thấy hình như có chỗ nào đó không đúng: “Nhưng em… Nhưng chẳng phải qua mấy tháng nữa em phải đi hay sao?”
Lâm Phó Niên nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu hổ phách đầy nghi ngờ của Giang Dư Trì, than nhẹ một tiếng: “Em không đi nữa. Huống chi em muốn đi hay ở lại không phải là do em quyết định sao? Anh không thể ép buộc em hay giam cầm em như trước nữa đâu.”
Giang Dư Trì thực sự nghi ngờ rằng mình đã nghe nhầm, anh cho rằng đây là chuyện mà anh mãi mãi không thể thực hiện được, nhưng giờ nó đã trở thành hiện thực rồi.
Anh muốn Lâm Phó Niên mãi mãi ở bên cạnh mình, bây giờ người này đã quyết định không đi nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT