Câu này vừa được nói ra thì Dư Tiếu không biết nên bắt đầu “khịa" từ đâu. Cô nghĩ bản thân đã có hai căn nhà ở trong trung tâm thành phố nên chắc chắn không thể cho người ta được lợi như thế được.
“Haha.” Dư Tiếu nói: “Tôi sẽ không để ngài thay thế tôi đâu.”
“Không sao hết.” Cục trưởng rất lạc quan, ngón tay thon dài của ông ấy khẽ cầm tách trà bằng sứ màu trắng lên: “Có rất nhiều người cho tôi lựa chọn mà.”
Dư Tiếu kiên nhẫn, sau đó hỏi: “Ác Mộng và Đố Kỵ, sao họ lại tồn tại?”
“Họ à.” Cục trưởng nói: “Họ chính là Ác Mộng và Đố Kỵ thôi. Ác Mộng là những cơn ác mộng của vô số người chết, Đố Kỵ là sự ghen ghét đố kỵ của tất cả những người chết. Họ được sinh ra từ người chết, không phải là quỷ nhưng cũng không có sinh mệnh. Họ sinh ra đã thuộc về thế giới của người chết rồi.”
Vừa nói cục trưởng vừa khẽ cúi đầu, dường như thấy hơi đau lòng: “Họ khác với chúng ta, họ không có ham muốn sống. Tôi ngưỡng mộ họ, bởi họ sẽ không vì tham vọng sống mà trở nên điên cuồng.”
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play