“Tiểu Trân.” Ôn Nhu nũng nịu lắc lắc cánh tay Chu Tiểu Trân: “Anh đói quá, anh thật sự rất đói, anh muốn ăn thịt.”
Chu Tiểu Trân ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, tiếc là lần này ông trời không nghe thấy tiếng em gọi, trên trần nhà không rơi xuống miếng thịt nào.
Chu Tiểu Trân buồn bực nhìn Ôn Nhu đang gào lên đòi ăn, không cho cậu ta ăn thịt thì sẽ giảm độ thiện cảm, độ thiện cảm mà giảm thì em sẽ chết. Nhưng nếu cắt thịt cho cậu ta ăn thì em cũng sẽ chết.
Không, em có bùa Liệu Nguy Hoạn nên không nhất định phải chết, nhưng nhất định là sẽ rất đau, đau đến nỗi sống không bằng chết!
“A!” Chu Tiểu Trân ngồi thụp xuống, suy sụp nắm lấy bờ vai Ôn Nhu lắc lấy lắc để: “Tại sao? Tại sao anh lại thích ăn như vậy hả? Chúng ta đang hẹn hò! Có ai mà lúc hẹn hò cứ đòi ăn…”
Ôn Nhu bị em lắc đến nỗi cả người choáng váng nhưng vẫn kêu đói không ngừng: “Anh đói quá, Tiểu Trân ơi anh đói quá…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT