Dư Tiếu đứng trên ban công, lúc trước cô không để ý, giờ mới thấy bên ngoài quả thật có một bãi cỏ. Bãi cỏ xanh mướt, đều màu, cọng nào cọng nấy cao chót vót, không rõ cao bao nhiêu. Từ ban công nhìn ra, bãi cỏ tạo cho người ta một cảm giác rất nguy hiểm.
Dư Tiếu ngẫm nghĩ, cô cầm cái gạt tàn thuốc trên bàn trà lên rồi ném xuống dưới. Cái gạt tàn thuốc bị ném đi lập tức biến mất, sau đó bãi cỏ đung đưa còn phát ra tiếng răng rắc.
Hay lắm, đám cỏ này còn ăn cả gạt tàn thuốc cơ đấy.
Dư Tiếu lùi về sau, bực bội cắn môi dưới. Lúc này có âm thanh vang lên từ dưới chân cô, Dư Tiếu cúi xuống thì thấy con quỷ bị sét đánh cháy đen đang giãy dụa muốn đứng dậy.
Hai mắt Dư Tiếu sáng lên, chỉ nói đi cắt cỏ chứ có nói cô phải tự đi cắt cỏ đâu.
Tiết Dung Dung đang ôm một đống tài liệu trong lồng ngực đi ra từ phòng họp, đôi mắt cô ấy dại ra phải vịn tường mà đi. Tiết Dung Dung không hiểu tại sao mình lại thành ra như vậy, rõ ràng cô ấy đến đây là để vượt ải, sao mở cửa ra lại đến một công ty mà cô ấy còn là nhân viên của công ty này chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT