Khi chú Phúc thấy Khúc Giản Nhi cực kỳ kích động: “Tôi đã xem ảnh chụp của người, ngài chính là Khúc tiểu thư đi.

May mà có ngài, Đại thiếu gia mới tránh được tai nạn máy may ngày hôm đó.

Đại thiếu gia đang chờ ngài tới đấy, mời ngài mau vào.

”Nghe vậy.

Cổ Du Du nheo mắt lại, cô ta biết Tả Thần hủy bỏ chuyến bay đi Nam Tinh.

Vì biết, cô ta cũng đánh mất suy nghĩ ngồi cùng chuyến bay tinh hạm, ngẫu nhiên gặp được Tả Thần.

Cô ta lại không biết, Tả Thần hủy bỏ chuyến bay, lại bởi vì cô gái không biết tên trước mắt!?Tả Tinh ngăn người lại: “Bác Phúc, cô gái này là ai? Dựa vào cái gì cô ta có thể vào, chúng ta thì không thể?”Bác Phúc rốt cuộc lộ ra vẻ không vui: “Biểu tiểu thư ăn nói cẩn thận, ngài ấy là khách quý của thiếu gia.

Về phần nhị vị vì sao không thể đi vào? Tôi muốn hỏi biểu tiểu thư một chút, đại thiếu gia khước từ người ngoài, ngài vì sao còn muốn mang người xa lạ lại đây?”Tả Tinh muốn nói lại thôi: “Ta?”Người xa lạ Cổ Du Du nghiến răng nghiến lợi.

Cổ Du Du ngực phập phồng, cô ta vội vàng rũ mắt, thu lại oán hận trong mắt đối bác Phúc.

Đợi cô ta trở thành vợ duy nhất bên người Tả Thần.

Cô ta định phải người đàn ông trung niên không biết tên trước mắt, đuổi ra khỏi Tả gia!Tả Tinh đã ấm ức lại nghi hoặc: “Bác Phúc, chị Du Du là người nhà mẹ để chị dâu ta, cũng coi như một nửa người Tả gia, sao có thể nói là người xa lạ?”Cổ Du Du vô tội đến nức nở: “Tinh Tinh đừng nói nữa, là chị không suy nghĩ cặn kẽ tới đây quấy rầy, trách chị vô lễ trước, chẳng trách người khác.

”Bác Phúc không hề xã giao có lệ: “Nếu vị tiểu thư này trong lòng biết rõ ràng, vậy mời dẹp đường về nhà.

”Cổ Du Du răng cũng phải cắn.

Tả Tinh còn muốn vì Cổ Du Du giải thích cái gì.

Cổ Du Du lập tức ngăn người lại, cô ta không muốn vì chút chuyện nhỏ này, để lại ấn tượng xấu trước mặt Tả Thần.

Tả Chi Cảnh từ nhỏ ái mộ Cổ Tư Vũ.

Vì có thể đến gần Tả Thần, Cổ Du Du tốn hết tâm tư xúi giục cha mẹ, để người chị tiện nghi của mình, gả cho Tả Chi Cảnh đối phương không yêu.

Hy vọng có thể tới gần Tả Thần một chút.

Cổ Du Du nuốt xuống đố kỵ đối với Khúc Giản Nhi, cô ta đem hộp gấm trong tay đưa cho đối phương: “Chúng ta không đi vào, làm phiền vị tiểu thư này mang đồ vào giúp nhé.

”Khúc Giản Nhi nói với Phúc bá: “Tôi vào trước.

”Không đếm xỉ người trước mặt Khúc Giản Nhi.

Cổ Du Du suýt nữa phát điên, cô ta nắm chặt hộp gấm, dùng sức đến mức đầu ngón tay trắng bệch.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play