Hoàng hôn, mưa dầm, vỡ thành từng mảnh.“Nghe nói đại tiểu thư Khúc gia thật được tìm về, liệu vị này có bị đưa đến tinh cầu dân nghèo không?”“Phế vật tu hú chiếm tổ mà thôi, không duyên cớ hưởng thụ thoải mái của người khác không dứt, đủ tiện nghi cô ta!”“Nói cũng đúng, cô ta tồn tại là vết nhơ Khúc gia, rơi xuống nước hôn mê lâu như vậy còn mạng lớn tỉnh lại.”“À, giống cô ta loại đồ vật bỏ đi, nên thối nát ở hành tinh cằn cỗi khỉ ho cò gáy.”Ngoài phòng mưa nhỏ tí tách.Trong phòng yên tĩnh.Sau khi tỉnh lại, Khúc Giản Nhi luôn vô cảm trên giường bệnh.

Nghe thấy tiếng xì xào hả hê của các nhân viên y tá, trên mặt không có chút cảm xúc nào.Cho đến khi khách không mời đi vào.“Khúc tiên sinh, Khúc phu nhân, thận của Khúc tiểu thư và thiên kim độ phù hợp đạt tới 99.8%.”“Thật tốt quá, Kiều Nhu được cứu rồi.”“Vợ chồng chúng tôi chứng minh nó tự nguyện, làm phiền bác sĩ bây giờ chuẩn bị giải phẫu.”Khúc Giản Nhi đầy ẩn ý nhìn những người ở cửa, giọng nói nguyền rủa của bọn họ dường như không dứt bên tai.Vợ chồng Khúc gia khí chất phi phàm, nghe bác sĩ nói, phảng phất thấy được hy vọng cuộc sống.Hai người bọn họ ôm nhau, không khỏi vui mừng gật đầu, nhìn Khúc Giản Nhi coi như không có gì.Ngắn ngủn 49 giây Khúc Giản Nhi bị sốc hai lần.Khúc Giản Nhi nhắc nhở: “Quấy rầy một chút, tôi nghĩ người tình nguyện trong miệng hai người nhắc đến không phải là tình nguyện.”Khúc phu nhân lộ ra vẻ mặt không vui, bộ trang sức lộng lẫy cũng không giấu được tam quan xấu xa của bà ta: “Cô không có một quả thận không làm sao? Kiều Nhu quý giá như vậy, nó gần chết.

Chúng ta nuôi dưỡng cô nhiều năm, sao cô không có lương tâm vậy!”Khúc Giản Nhi cười chậm rãi ngồi dậy, làn da trắng lạnh như đá cẩm thạch lộ ra vẻ ốm yếu.

Lông mi như lông quạ khẽ run lên, trên mặt lộ ra vẻ ngoan cố và quái dị.“Alo, cảnh sát sao.

Nơi này là bệnh viện Trung tâm Vân Sơn, có người cấy ghép nội tạng trái phép của người khác.

Bọn họ chính miệng ngôn cuồng uy hiếp bác sĩ và tôi, làm phiền ngài tới một chuyến.”Khúc Giản Nhi nhanh chóng báo cảnh, hạ mi mắt xuống, giống như che giấu lưu luyến trong biển sâu.

Gương mặt tinh xảo dường như được tạo hóa khắc ra, chấn động lòng người.“???”Chỉ chốc lát sau.Khúc tiên sinh vội giải thích: “Hiểu lầm hiểu lầm, đều hiểu lầm.

Phu nhân ta nóng giận nên nói bừa một hồi.

Hại mọi người đi một chuyến, ta nhận lỗi với các vị.”Chỉ không đề cập tam quan có sai.Ngược lại trong lời nói đều bênh vực..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play