Vừa bước vào phòng, cô bắt gặp một đôi mắt đang nhìn khắp nơi.
Cô khựng lại một lúc rồi nhanh chóng phản ứng lại.
Đó là tu hú chiếm tổ, thiên kim giả: Thời Yên Nhiễm.
Thời Yên Nhiễm là kiểu người đẹp có vẻ ngoài thuần khiết, khi cười sẽ để lộ một cặp răng nanh nhỏ, tạo cho người ta cảm giác vừa phúc hậu vừa vô hại.
Cô ta trông giống người của nhà họ Thời hơn, đó là lý do tại sao người nhà họ Thời nhiều năm như vậy không hề nghi ngờ cô ta, nếu có khuyết điểm nào thì đó chính là dáng người của cô ta.
Chân ngắn khiến chiều cao 1m62 của cô ta giống như chỉ đến 1m55.
Cô ta thường rất giỏi trong việc ăn mặc để tránh khuyết điểm, nhưng giờ đứng trước Thời Kiều cao 1m7, cô ta có dùng điểm mạnh để tránh đi khuyết điểm cũng vô ích.
Lúc này, Thời Yên Nhiễm nhìn Thời Kiều, trong mắt hiện lên sự ghen tị và chán ghét: "Em gái, cuối cùng em cũng về rồi. Vì đợi em về cùng ăn tối, đồ ăn đã hâm đi hâm lại mấy lần rồi!"
Ánh mắt Thời Kiều rơi vào màn hình trên trán cô ta, trên đó có hai chữ - Em gái của bạn.
Em gái của cô?
Cảm ơn, lại bị xúc phạm lần nữa!
Nhưng không phải Thời Yên Nhiễm lớn tuổi hơn cô sao?
Tại sao trên màn hình lại biểu thị rằng thân phận của cô ta là em gái?
Thấy cô phớt lờ mình, Thời Yên Nhiễm tức giận đến suýt nghiến răng: “Em gái, lỗ tai của em không tốt sao? Em không nghe thấy chị hỏi em sao?”
“Tôi nghe thấy, nhưng tôi không bảo cô đợi tôi.” Thời Kiều lạnh lùng nói.
Thời Yên Nhiễm liền bị nghẹn họng, sống mũi suýt chút nữa thì vểnh lên vì tức giận!
Cô ta quay đầu, nũng nịu nói với Giang Lam: "Mẹ xem em đi, con có nhã ý nhắc nhở con bé sớm về ăn cơm, con bé không cảm kích cũng không sao, nhưng mà đây là cái thái độ gì vậy?"
Giang Lam nghe thấy cô ta gọi mẹ, trong mắt hiện lên một tia chán ghét, nhưng ngoài mặt vẫn nhìn cô: "Thời Kiều, cô đang nói cái gì vậy? Yên Nhiễm là chị gái của cô, cô phải tôn trọng nó!"
Kể từ khi biết Thời Yên Nhiễm là con gái của cô em chồng, tình cảm của Giang Lam dành cho cô ta không có gì khác ngoài ghê tởm.
Chẳng qua là do mình bỏ ra mười mấy năm tâm huyết để bồi dưỡng cô ta, hơn nữa cô ta và đại công tử nhà họ Mạnh có tình ý với nhau, sau này nếu đính hôn sẽ có lợi ích rất lớn đối với nhà họ Thời.
Nói cách khác, giá trị thương mại của Thời Yên Nhiễm nhiều hơn người từ trên xóm núi như Thời Kiều.
Đây là lý do tại sao bà ta vẫn chấp nhận đối phương gọi bà ta là mẹ!
Lúc Thời Yên Nhiễm nhìn thấy Giang Lam thiên vị cô ta, trên mặt liền ra vẻ đắc ý.
Trên mặt Thời Kiều không lộ ra một tia uất ức nào, giọng nói vẫn rất bình tĩnh: "Tôi nghĩ tôi mới là chị."
Lời này vừa nói ra, Giang Lam và Thời Yên Nhiễm đều sửng sốt, sau đó sắc mặt dần dần tái nhợt.
Cô... làm sao cô biết? Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T Y T và web tytnovel.
Việc cô sinh muộn hơn Thời Kiều chỉ có mẹ ruột của cô biết.
Phải biết là trong một gia đình giàu có, thân phận đại tiểu thư nhất định có thể có được nhiều tài nguyên hơn nhị tiểu thư.
Quan trọng nhất là, hôn ước giữa hai nhà là giữa con gái nhà họ Thời và con trai nhà họ Mạnh, nếu cô ta không thể trở thành đại tiểu thư, hôn ước này sẽ rơi xuống đầu Thời Kiều! ( truyện trên app tyt )
Cô ta tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện như vậy!
"Em, em nói bậy bạ gì vậy? Bệnh viện có giấy chứng nhận chị sinh sớm hơn em nửa tiếng!" Thời Yên Nhiễm gượng cười nói.
Đôi môi mỏng của Thời Kiều khẽ kéo: "Ngay cả trẻ sơ sinh cũng có thể bị tráo đổi, làm giả giấy khai sinh không phải rất dễ sao?"
Thời Yên Nhiên tức giận đến suýt chút nữa thở không ra hơi!
Trước đây Giang Lam thật sự không biết chuyện này, nhưng nhìn vẻ mặt của Thời Yên Nhiễm bây giờ, bà ta còn không hiểu cái gì nữa?
Tốt lắm, hai mẹ con kia lại lừa mình rồi!
Nhưng lúc này bà ta không có ý định vạch trần Thời Yên Nhiễm, thứ nhất vẫn cần cô ta gả cho nhà họ Mạnh, thứ hai, đây là một biện pháp khác để khống chế em dâu!
Bà ta ho khan một tiếng nói: "Bây giờ cô đã trở lại nhà họ Thời, cô phải biết những gì có thể nói và những gì không thể nói. Đừng giống như lúc ở trong xóm núi kia, biết không?"
Thời Yên Nhiễm không ngờ bà ta lại bênh vực mình mà nói, vẻ mặt của cô ta lại trở nên tự đắc: "Em gái, em có nghe thấy mẹ nói gì không? Đừng nói nhảm nữa!"
Thời Kiều nhàn nhạt đáp: "Ừ, tôi hiểu rồi."
Đại tiểu thư hay là nhị tiểu thư, đối với cô mà nói cũng không có gì khác biệt, ngay từ đầu cô cũng không định ở lại nhà họ Thời.
Nhưng ở trong mắt Thời Yên Nhiễm, cô đã bị cô ta áp chế, cằm giương lên như chim công đắc thắng, cực kỳ kiêu ngạo.
Trong bữa ăn, Giang Lam nói đến việc sau khi nhập học sẽ để cô đến trường trung học, mọi việc trong nhà đã có người lo liệu ổn thỏa.
Thời Kiều tỏ vẻ không có ý kiến.
Thời Yên Nhiễm cố tình mỉa mai vài câu, muốn nói chỉ với điểm số của cô chắc chắn sẽ đứng cuối bảng trong trường, nhưng lại nghĩ về những gì vừa xảy ra, cuối cùng cô ta chọn cách im lặng.
Sau khi ăn xong, Thời Kiều ôm vải vóc trong tay trở về phòng.
Trở lại phòng, cô nhớ tới chậu hoa đã được chuyển ra ban công, định chuyển vào trong, nhưng vừa tới ban công thì lại sững sờ.
Thật lớn...