Nam tử cao gầy mở hoạ trục ra nhìn vào, lại quay sang nhìn hai người Công Dương Khách và Trương Tống. Vẻ mặt hắn cứng ngắc, ngập ngừng: " Đúng là... nhầm người a"

"Nhầm người? Đệ đùa ta?" Nam tử béo lùn bất lực thở dài lên tiếng, sau đó quay sang chắp tay với ba người Công Dương Khách cười hoà hoãn: "Ba vị, chỉ là hiểu nhầm, xin bỏ qua cho".

Khoé mắt Công Dương Khách giật giật, hắn chắp tay cười đáp lễ: "Không có gì, không có gì. Nếu đây là hiểu nhầm, vậy các ngươi cứ làm việc của mình đi. Bất quá, các ngươi muốn giết người này?"

Hắn chỉ vào Trương Tống hỏi.

"Đúng vậy." Nam tử béo lùn gật đầu.

"Người này giết cũng không sao, nhưng dù gì người cũng là bọn ta bắt, hai nữ nhân bên cạnh hắn thuộc về bọn ta, các ngươi sẽ không tranh đoạt chứ?" Công Dương Khách hỏi.

"Ha ha, vị huynh đệ này quá lời, chúng ta không tham lam như vậy. Chúng ta chỉ cần giết nam nhân này là được rồi." Nam tử béo lùn cười phá lên xua tay.

"Vậy thì tốt. Ngươi cứ tiếp tục, ta không quấy rầy ngươi làm việc của mình a." Công Dương Khách và Ngải Tam Hùng nghe vậy vẻ mặt đều hiện lên nét vui vẻ.

Hai đám người bỗng từ cảnh đánh nhau ngươi chết ta sống bỗng dưng dừng lại, hàn huyên vui vẻ như thể vừa rồi chưa từng xảy ra xung đột.

Cả hai đám người đều hiểu, về thực lực tổng thể, hai đám bọn hắn ngang với nhau, nếu đánh đến sống chết thì kết cục sẽ rất thảm khốc, chắc chắn sẽ người bỏ mạng. Những người còn lại cũng phải trọng thương. Mà kết cục là không ai trong bọn hắn nhận được chút lợi ích gì.

Bên cạnh đó, bọn hắn đã nhận ra đây là hiểu lầm, nên cũng không cần liều mạng đấu sinh tử.

Trương Tống nhìn một đám dạ tặc vui vẻ bàn luận xem nên giết hắn như thế nào thì trong lòng buồn bực không thôi. Các ngươi không hỏi ý ta mà đã muốn quyết định sinh tử ta a?

Lúc này độc Liệt Hoa Súy Hương trong cơ thể Lý Thiên Lộ và Tiểu Hân đã được hắn giải hết. Nhưng cả ba vẫn duy trì tư thế thân mật này như lúc đầu. Một bộ như vẫn đang trúng độc. Chờ đợi thời cơ tốt nhất để phản kích.

Ban đầu Trương Tống thử nghiệm chỉ truyền mỗi Mạch Khí hoặc Ma Khí vào cơ thể nhị nữ, nhưng đều không thể bức Liệt Hoa Súy Hương ra khỏi cơ thể hai nàng. Đến thời điểm hắn dung hợp cả hai loại pháp lực này truyền vào mới có thể bức độc ra.

Nguyên lai là do Mạch Khí và Ma Khí tương dung mới có thể kháng lại độc hương.


Phát hiện này khiến Trương Tống vô cùng mừng rỡ. Không biết ngoại trừ Liệt Hoa Súy Hương, hắn còn có thể kháng loại độc nào nữa không...

Đám người nam tử béo lùn và Công Dương Khách sau khi quyết định giao Trương Tống cho nam tử béo lùn xử lý, những người còn lại thuộc về nhóm Công Dương Khách, Ngải Tam Hùng hỏi Lâm Xiêu Lan:

"Tỷ tỷ, nam nhân tỷ muốn lại bị người ta đoạt đi, tỷ có tiếc hay không a?"

Lâm Xiêu Lan liếc Trương Tống một cái rồi hừ lạnh: "Chỉ là một cái nam nhân lô đỉnh, tuy có chút đẹp trai, chết cũng có phần đáng tiếc, nhưng đại cục làm trọng. Ta không có cảm tình với hắn a. Với lại, nam nhân trên thế gian này không thiếu".

Ngải Tam Hùng cười lớn: "Ha ha, để lần sau ta giúp tỷ tỷ bắt vài người về. Bất quá, tỷ tỷ ngươi nên nghĩ lại, lúc trước những kẻ bị ngươi ép làm lô đỉnh về sau đều bị hút khô dương khí như cái xác không hồn, chỉ có ta mới có thể chịu đựng được ngươi..."

Hắn chưa nói hết lời, Lâm Xiêu Lan đã ngắt lời: "Cút!"

Lúc này Trương Tống vốn luôn im lặng chợt lên tiếng, vẻ mặt không vui nhìn Lâm Xiêu Lan nói: "Ngươi không thể nghĩ như thế được."

Hắn bất chợt lên tiếng làm mọi người trong miếu hơi bất ngờ, người này biết mình sắp chết, lại có thể khí định thần nhàn như vậy?

Bên cạnh đó, không ai hiểu lời hắn vừa nói có nghĩa là gì, vẻ mặt cả đám đều ngơ ngác.

Lý Thiên Lộ và Tiểu Hân cũng nhìn Trương Tống nghi hoặc.

Lâm Xiêu Lan thì sững sờ, ta không thể nghĩ cái gì a? Chẳng lẽ trước đó ta làm ra bộ dáng quyến rũ hắn khiến hắn động tâm tư, sau đó lại không để ý sống chết của hắn, nói thẳng ra không có cảm tình với hắn, nên khiến hắn thất vọng?

Trong suy nghĩ của Lâm Xiêu Lan, nhan sắc nàng tuy không phải tuyệt sắc, nhưng cũng có vẻ quyến rũ riêng. Có người cảm mến mình thì không có gì lạ, không phải cái tên xỏ mũi Ngải Tam Hùng này cũng rất h@m muốn nàng sao? Nam nhân khác chắc hẳn cũng đồng dạng như vậy đi.

Nàng nở nụ cười khinh bỉ: "Chỉ là một phế vật lô đỉnh cũng muốn mộng tưởng hão huyễn, tu vi thấp, chỉ được cái bộ dáng đẹp trai bên ngoài... Lão nương đây tầm mắt rất cao a..."

Trương Tống lập tức hừ lạnh cắt ngang: "Ngươi đây là đang nói nhảm cái gì? Ý tứ của ta là trông bộ dáng của ta như thế này, ngươi lại nói ta chỉ có chút đẹp trai sao? Thật hổ thẹn, mắt ngươi bị mù a?"


Lâm Xiêu Lan trong lòng lập tức trở nên vô cùng xấu hổ, nguyên lai là mình ảo tưởng... Lại nghe đến lời Trương Tống mắng nàng mù, cảm xúc vừa thẹn vừa giận bộc phát, nàng quay sang nam tử béo lùn: "Ngươi không phải muốn giết hắn a, còn không ra tay? Kẻ này lắm mồm quá, nghe thật không dễ chịu."

"Được, không cần ngươi phải nhắc nhở." Nam tử béo lùn cầm thanh trường kiếm từ từ tiến lại phía Trương Tống. Vẻ mặt không hiện ra bất cứ cảm xúc gì, dường như đây là chuyện hắn làm nhiều, vô cùng quen thuộc.

Ánh mắt Trương Tống híp lại, ngón tay hắn động đậy, chợt bên tai vang lên âm thanh của Lý Thiên Lộ: "A Trương, không ổn, pháp lực trong cơ thể ta bỗng dưng lại tê liệt, cơ thể vô lực không thể cử động a."

Tiểu Hân cũng hoảng hốt: "Tỷ tỷ, ta cũng như vậy."

Biến cố này xảy ra khiến Trương Tống sững sờ. Đây là chuyện gì xảy ra a.

Thời điểm hắn giải độc cho nhị nữ xong, cả ba đã truyền âm thương thảo kỹ lưỡng kế hoạch hành động. Vốn đã chuẩn bị một kế hoạch tốt để ứng phó với đám người trong miếu, nhưng đến thời này quyết định này, Lý Thiên Lộ và Tiểu Hân lại không thể cử động thân thể.

Chẳng lẽ độc Liệt Hoa Súy Hương lại phát tác? Không thể vậy a, chính hắn đã tự tay cẩn thận bức độc cho các nàng, hắn chắc chắn độc đã bị bức hoàn toàn.

Kế hoạch bất ngờ sụp đổ khiến Trương Tống có chút không biết phải làm sao. Lúc này đành phải liều một lần vậy.

Giữa lúc hắn sắp sửa động thủ, nam tử béo lùn đang từ từ tiến về phía hắn, cơ thể bỗng nhiên cứng ngắc rồi đổ ngã xuống, nằm bất động trên nền đất.

Nam tử cao gầy ở phía xa cũng đồng dạng té ngã, thân thể cứng ngắc, nét mặt tràn đầy kinh hoảng.

Trương Tống hơi có chút giật mình trong lòng. Nhưng hắn lập tức hiểu ra, chắc hẳn nam tử béo lùn này bị trúng độc Liệt Hoa Súy Hương còn vương vẩn trong không khí.

Vậy lúc này chỉ còn lại đám người này...

Trương Tống chuyển ánh mắt về phía ba người Công Dương Khách.

Nam tử béo lùn kinh nghiệm vô số, hắn lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, hốt hoảng đối với Công Dương Khách nói ra: "Độc hương? Huynh đệ, chúng ta chỉ là có chút hiểu lầm, sao ngươi có thể xuống tay hạ thủ a?"

Công Dương Khách cười vui vẻ thừa nhận: "Xác thực chúng ta có hiểu lầm. Nhưng độc hương bọn ta thả ra trước khi các ngươi đến, cái này không tính là bọn ta hạ thủ a. Chỉ trách các ngươi không cẩn thận tiến vào miếu này".



"Ra vậy." Nam tử béo gầy trầm ngâm, "Nếu thế các hạ có thể giải độc cho bọn ta chăng?"

Công Dương Khách lắc đầu: "Ta không ngốc. Nếu không xảy ra chuyện gì thì không sao, còn đã lỡ kết oán, không thể dừng lại. Thả hai ngươi về rừng, bọn ta về sau sẽ luôn phải đề phòng, khó mà sống tốt."

Sắc mặt nam tử béo lùn hiện lên một tia kỳ dị: "Vậy ngươi lập tức giết ta đi."

Nghe thấy lời này, những người trong miếu thở dài, người này đã tuyệt vọng đến mức muốn lập tức chết a...

Vẻ mặt Công Dương Khách không biểu lộ: "Sao phải giết ngươi? Để từ từ chậm rãi hành hạ ngươi trong đau khổ không phải là chuyện vui vẻ hơn a?"

Nam tử béo lùn cười lớn một trận dài, sau đó tựa tiếu phi tiếu nói: "Ngươi không cần tiếp tục giả trang. Ngươi đã trúng Điệt Cốt Hương của ta thả trong không khí từ lúc tiến vào miếu, thân thể không thể cử động, gân mạch tê liệt, pháp lực tán mất, làm sao có thể làm gì ta?"

Ba người Công Dương Khách bị vạch trần cũng có chút không cam, vô cùng buồn bực. Cách đây không lâu bọn hắn dùng Liệt Hoa Súy Hương hạ độc ba người Trương Tống, không ngờ báo ứng đến nhanh như vậy, bọn hắn lại bị người khác dùng cách tương tự để hạ độc.

Kết cục lúc này, toàn bộ mọi người trong miếu đều bị trúng độc. Cả đám người đều bất động cơ thể không thể cử động, bầu không khí lập tức trở nên quái dị.

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play