Trương Tống lúc này hai tay đang ôm hai giai nhân hương hương mềm nhũn trước ngực. Bộ dáng thoải mái tiêu sái. Vui vẻ nhìn hai người đang đánh nhau long trời lở đất giữa miếu.

Trong lòng hắn thầm nghi hoặc. Vừa rồi nam tử cao gầy vừa tiến vào miếu liền hô to tìm người họ Trương, tu vi Nhất Phẩm.

Chẳng lẽ đang tìm hắn? Có điều, hắn họ Trương, nhưng tu vi là Tam Phẩm a.

Chợt Trương Tống giật mình, hắn cũng chỉ vừa tiến giai Tam Phẩm cách đây mấy ngày. Trước đó, tu vi của hắn vẫn một mực ở cảnh giới Nhất Phẩm.

Nếu nam tử cao gầy này đúng là tìm hắn thật, thì không ổn. Xem bộ dáng nam tử cao gầy đánh nhau với Công Dương Khách, chiêu nào chiêu đó hiểm độc muốn lấy mạng người. Rõ ràng là muốn tìm hắn để hạ sát thủ.

Mà nam tử cao gầy này tu vi tuy chỉ là Lục Phẩm, nhưng khí tức toả ra so với cường giả Thất Phẩm không kém bao nhiêu, xem chừng là tu vi viên mãn, chuẩn bị đột phá. Bên cạnh đó, người này không thể xem thường, dùng tu vi Lục Phẩm mà có thể đánh ngang tay với cường giả Thất Phẩm Công Dương Khách.

Trương Tống như lọt vào sương mù, hắn không hiểu từ lúc nào bản thân lại kết thù với những người này.

"A..." Thanh âm kinh hãi, ngại ngùng của Lý Thiên Lộ chợt vang lên.

Trương Tống khẽ liếc xuống phía dưới rồi nhanh chóng nhìn sang phương hướng khác, vẻ mặt vờ như không có gì thu bàn tay lại. Trong lúc hắn đang trầm ngâm suy nghĩ, vô tình xúc động... nắm nhẹ vào ngực Lý Thiên Lộ từ lúc nào không hay.

Mặt ngoài của hắn đạm nhạt, nhưng sau lưng thầm đổ mồ hôi lạnh. Dường như hắn đã phạm sai lầm vô cùng lớn.

Tiểu Hân vốn đang quan sát tràng giao chiến giữa miếu, nghe thấy âm thanh của Lý Thiên Lộ, lo lắng quay đầu hỏi "Tỷ tỷ, có chuyện gì?"

Lý Thiên Lộ trong lòng ngượng ngùng không gì sánh được, vội lắc đầu "Ta không sao."

Chẳng lẽ còn có thể nói với Tiểu Hân rằng, vừa rồi phu quân ta vừa nắm chỗ ấy của ta...

Tiểu Hân nghi hoặc, tỷ tỷ nói không sao, nhưng vì sao mặt tỷ tỷ lại đỏ bừng lên như vậy đây?


Chẳng lẽ do tác dụng của độc hương Liệt Hoa Súy Hương?

Lúc này Lý Thiên Lộ khẽ lườm Trương Tống, ghé sát tai hắn truyền âm "Ngươi không bị trúng độc Liệt Hoa Súy Hương?"

Nàng phải ghét sát tai của hắn để nói. Cường giả tu vi cao pháp lực hùng hậu có thể nghe lén được những người tu vi thấp hơn truyền âm.

Nhưng nếu ghé sát tai nói như thế này, pháp lực truyền âm sẽ không khuếch tán ra ngoài, trong trường hợp tu vi không chênh lệch như khoảng cách thiên với địa, cùng với việc không chú ý để tâm, sẽ khó mà nghe lén.

"Đúng vậy, ta không bị độc hương ảnh hưởng, có thể tự do hành động" Trương Tống gật đầu. Không khỏi thầm tán thưởng vị nương tử này của mình. Dù trong tình cảnh quẫn bách xấu hổ, vẫn tinh anh cơ linh mà nhìn ra điểm mấu chốt quan trọng.

Hắn không nhịn được hỏi "Vừa rồi, ngươi không trách ta a?"

Lời vừa ra khỏi miệng, Trương Tống lập tức hối hận. Cái mỏ quạ đen, bỗng dưng không nhịn được lại nói ra. Đáng lẽ hắn cứ nên vờ như không có chuyện gì xảy ra, bầu không khí đỡ xấu hổ.

Bất quá, ta nắm của nương tử ta cũng không có gì sai a...

Vẻ mặt Lý Thiên Lộ nổi lên một ráng mây đỏ, hừ lạnh "Đợi ta giải được độc, hồi phục tu vi, sẽ trừng trị ngươi thật tốt."

Do Lý Thiên Lộ và Tiểu Hân đều được Trương Tống ôm sát vào người, cả ba cái đầu đều ở rất gần nhau, Lý Thiên Lộ lại không đề phòng Tiểu Hân, nên những gì Lý Thiên Lộ và Trương Tống vừa truyền âm nói chuyện với nhau, Tiểu Hân đều nghe được hết.

Nghe được Trương Tống không bị độc hương ảnh hưởng, nàng vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Bất quá, nghe những lời sau của hai người, nàng không hiểu, lên tiếng "Nắm cái gì? Ta cũng muốn nắm."

Tuy không biết tỷ tỷ và cô gia chơi trò gì, nhưng nhìn tỷ tỷ mặt đỏ thẹn thùng, hai người lại lên tiếng đe doạ lẫn nhau, nhưng trong lời nói lại không có ý tứ sát ý, ngược lại ngữ khí có vài phần thân mật giống như tình nhân trêu đùa. Chắc hẳn "nắm cái gì đó" là chuyện rất vui.

"Muội tự nắm của mình đi." Lý Thiên Lộ phẫn uất nhưng không thể nói, cuối cùng chỉ có thể nói ra một câu mơ hồ, sau đó quay qua Trương Tống "Bằng cách nào mà ngươi không bị trúng Liệt Hoa Súy Hương, có cách giải cho ta không?"


"Muốn giải rất dễ dàng." Trương Tống gật đầu.

"Vậy ngươi mau mau giải a." Lý Thiên Lộ và Tiểu Hân nghe vậy mừng rỡ. Ánh mắt liền sáng lấp lánh.

"Có thể giải, nhưng... lại không thể giải." Trương Tống do dự một chút, sau đó thở dài lắc đầu.

"Tại sao?" Trong lòng Lý Thiên Lộ liền ảm đạm, giải độc cần điều kiện đặc biệt gì sao? Chẳng lẽ bọn nàng thật sự phải bỏ mình tại nơi này?

"Ta giải độc cho ngươi, về sau có thể ngươi sẽ xấu hổ mà ra tay với ta. Ta không có ngốc như vậy." Trương Tống nhìn Lý Thiên Lộ giải thích.

Đối diện với ánh mắt Trương Tống đang nhìn thẳng vào mắt mình, trong lòng Lý Thiên Lộ bất chợt nhảy lên. Nàng vội nói "Ngươi đừng đùa a, mau mau giải độc, chuyện ngươi mạo phạm vừa rồi ta sẽ không tính toán".

Có thể trong lòng nàng biết Trương Tống đây là đang đùa giỡn, không có chuyện hắn sẽ không giải độc cho các nàng. Nhưng nàng sợ hắn làm ra cái gì ngu ngốc, nếu kéo dài thời gian không lập tức giải độc, đợi cuộc chiến của những người kia có kết quả, tiếp sau đó là bọn hắn nhận lâm vào nguy hiểm a.

Biểu tình của Trương Tống lập tức trở nên vui vẻ "Ngươi xác định chắc chắn sẽ không để tâm?"

Lý Thiên Lộ liền nói "Đúng. Ngươi cứ yên tâm."

Trương Tống gật gật đầu, một vẻ như hiểu ra "Cũng đúng. Là ta ngu ngốc không suy nghĩ kỹ lưỡng. Hai ta là phu thê, những điều ấy là chuyện nhân chi thường tình. Ngươi làm sao có thể tính toán với ta."

Lý Thiên Lộ nghe vậy chợt cảm thấy có điểm nào đó không đúng.

"Tốt. Hai người đừng đùa giỡn nữa. Trương đại ca ngươi mau giải độc." Tiểu Hân một bên vội lên tiếng. Nàng không khỏi thở dài. Trong mắt nàng, đôi uyên ương này đang thân mật tán tỉnh nhau. Ai, đã là lúc nào rồi a...

Trương Tống đặt tay vào tiểu phúc của Lý Thiên Lộ và Tiểu Hân "Các ngươi thả lỏng cơ thể đừng chống cự, để ta truyền chân khí của ta vào, lập tức có thể đẩy Liệt Hoa Súy Hương trong cơ thể ra."


"Bại hoại!" Bị Trương Tống chạm vào tiểu phúc, Lý Thiên Lộ và Tiểu Hân xấu hổ không gì sánh được, không nhịn được đồng thời cùng mắng Trương Tống một tiếng. Dù vậy hai người vẫn phân biệt rõ đúng sai. Không vùng vẫy làm loạn mà đứng yên để hắn truyền chân khí vào.

Lý Thiên Lộ thầm nghĩ, nàng và hắn là phu thê cũng là thôi. Bất quá Tiểu Hân là khác, tuy là nha hoàn thông phòng của nàng, nhưng Lý Thiên Lộ luôn xem nàng là muội muội a. Không biết kẻ này có đang đánh chủ ý xấu xa gì...

Tiểu Hân thì trong lòng loạn như tơ vò. Trương đại ca chạm vào tiểu phúc của ta, hành động có vài phần thân mật, chẳng lẽ hắn có ý với ta? Trước mặt tỷ tỷ hắn không có chút ngại ngùng nào a?

Dù hai người nghĩ như vậy, nhưng phần lớn vẫn tin rằng đặt tay tại vị trí này truyền chân khí truyền vào là một pháp môn đặc biệt của hắn. Bởi muốn giải độc Liệt Hoa Súy Hương làm gì dễ dàng? Nếu là một phương pháp khác thường thì cũng không có gì lạ.

Bất quá, dù biết hành động của Trương Tống là không thể trách, nhưng nhị nữ bị chạm vào nơi tư m@t như thế, vẫn không vui chút nào.

Nếu không phải Trương Tống lần lượt là phu quân, cô gia của hai người, ắt hẳn lúc này sẽ xảy ra cảnh chiến đấu ngươi chết ta sống đi.

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play