Chương 67: Thêm phần khiêu khích

Hai người đứng đối mặt, khung cảnh rơi vào im lặng. Là bình yên trước bão tố, cơn giông kéo qua, sẽ không ai biết được sắp có chuyện gì xảy ra tiếp theo?

Triệu Hoài bước lên, đối phương nhìn xuống. Ánh mắt ấy, không khác gì muốn ăn tươi nuốt sống hắn cả. Triệu Hoài không hoảng cũng chẳng loạn, bình tĩnh đứng gần, đổi lại là cái nhìn khinh thường của đối thủ.

Chỉ đợi tiếng chuông vừa vang lên, Triệu Hoài một chân đá mạnh. Hướng chỗ hiểm của Gấu Nâu mà tới, một đòn trúng đích. Cơn đau truyền đi toàn thân, hắn theo đó mà đổ gục xuống, cả người quằn quại mà lăn lộn dưới mặt sàn, khuôn mặt bộc lộ rõ sự thống khổ chưa từng có.

Trước hành động này, mọi người trên khán đài đều hô to phấn khích. Ở đây, không tồn tại cái gọi là quy luật, chiến đấu bằng cách nào cũng được. Miễn là hạ gục đối thủ, chơi xấu mà nói, chỉ là một chuyện quá bình thường ở đây. Chỉ thấy, Triệu Hoài mỉm cười, nhẹ nhàng nói:

- Để ta cho ngươi biết, thế nào là thế gian hiểm ác!

Lời vừa dứt, kim thương liên tục đập xuống, Gấu Nâu ôm mình đau đớn phòng thủ. Mỗi thương đánh xuống, dư chấn đều lan rộng ra xa. Gấu Nâu bây giờ, không khác gì bao cát, mặc Triệu Hoài đánh đập.

- Này thì cướp, đứng dậy mà cướp. Sao lại nằm đó?- Mỗi lời nói, là một thương theo đó đánh xuống.

Gấu Nâu, ôm mình chịu đòn. Triệu Hoài đánh đến mức hăng máu, quên đi chú ý xung quanh. Chỉ thấy, Gấu Nâu túm lấy chân đối phương, Triệu Hoài lúc này mới ý thức được tình hình không ổn.

- Chết rồi!

Thời cơ đã tới, Gấu Nâu theo đó vật ngã Triệu Hoài. Sau đó bật dậy, lập tức phản công. Liên tục đập mạnh đối phương xuống mặt sàn, từ trước về sau, từ trái sang phải. Mỗi lần va đập, khói bụi dày thêm một tầng.

Triệu Hoài nhanh tay, một thương chém trúng đối thương. Mới tạo thành cơ hội thoát thân, nhưng cơ thể cũng bị thương khá nặng. Nhìn lại, so về thương tích, Triệu Hoài có phần thua thiệt.

( Tính nhầm rồi, đau vãi!) Triệu Hoài khuôn mặt nhăn nhó. Cả người đau nhức, sức lực giảm đi một phần.

- Tới đây!- Gấu Nâu hét lớn, lập tức xông tới.



Còn Triệu Hoài, với tình hình này. Hắn lập tức bỏ chạy, chạy loạn khắp sàn đấu. Miễn ở đâu có chỗ trống, là hắn chạy đến chỗ đó. Né ở đâu được, là Triệu Hoài xuất hiện, thứ hắn ta làm, là chờ đợi thời cơ phản công.

Đối phương lúc này, thêm phần cay cú. Liên tục truy kích Triệu Hoài, nhưng đáng tiếc, đều để hắn trốn thoát vào giây phút cuối cùng. Dù sao hành động trêu ngươi này của hắn, ai mà không tức giận.

- Con chuột nhắt nhà ngươi, còn muốn chạy!- Gấu Nâu hét lớn trong giận dữ.

- Ta chạy đấy, ngươi làm gì được ta. Thích thì tới đây mà bắt!- Triệu Hoài buông lời khiêu khích đối phương.

- Tên khốn nhà ngươi, không phải lúc nãy mạnh miệng lắm sao? Giờ lại chạy trốn đông trốn tây, đồ hèn nhát!

- Ta hèn đấy, ngươi làm gì được ta!- Triệu Hoài mạnh miệng đáp trả.

Gấu Nâu càng thêm phần giận dữ, nhưng không làm được gì Triệu Hoài. Vung nắm đấm vào không khí, bóng hình thoát ẩn thoát hiện, không sao đánh trúng. Triệu Hoài mắt thấy, kẻ thù tay chân bắt đầu có phần chậm chạp.

Nắm bắt lấy cơ hội, Triệu Hoài ra tay tấn công. Một thương đánh mạnh, xé tan phòng ngự đối phương. Xuyên thẳng vào ngực, máu tươi theo đó phun ra.

Gấu Nâu, thế chẳng hề yếu, nắm chặt lấy thương. Kéo mạnh một hơi, theo quán tính Triệu Hoài xuất hiện ngay bên cạnh. Thấy thế, Gấu Nâu vội tung một đấm mạnh. Triệu Hoài lại nhanh tay đỡ được, chuyển thế tấn công. Cốt long trảo tung ra, xoáy mạnh vào vết thương của đối phương.

Lộn người xoay vòng, lại bồi thêm một đòn. Đá mạnh vào đầu Gấu Nâu, hắn ta la lên trong đau đớn. Còn Triệu Hoài, hai tay tiếp đất, lộn một vòng ra xa.

- Thế nào, vui không?- Triệu Hoài tiếp tục khiêu khích, đối phương càng mất bình tĩnh. Lợi thế về hắn càng lớn.

Sau cú đá đó, Gấu Nâu càng thêm giận dữ. Với tình hình bây giờ, hắn ta biết rằng. Còn tiếp tục đánh lâu dài, bản thân nhất định sẽ thua. Cách tốt nhất lúc này, là phải đánh nhanh thắng nhanh, càng dây dưa thì bản thân càng chịu thiệt.


Gấu Nâu như hổ đói, xong tới con mồi, một quyền đánh xuống. Sàn đấu theo đó run chuyển, lõm xuống một lỗ to. Triệu Hoài nhìn thấy cảnh này, biết rằng đối phương sắp đến giới hạn. Càng thêm phần tránh né, chỉ đợi kẻ thù kiệt sức, một đòn kết liễu tất cả.

- Tới đây, tới đây!- Triệu Hoài càng ra sức trêu trọc.

- Tên khốn nhà ngươi, có ngon thì đứng lại đó!- Gấu Nâu hét lớn.

Nhân cơ hội này, Triệu Hoài lập tức tiếp cận. Xuất hiện ngay bên cạnh đối thủ, một trảo theo đó tung ra. Lùi về sau mấy bước, một thương theo đó đánh tới. Uy lực cực mạnh, thanh âm vang xa. Đem Gấu Nâu đánh lùi về sau, bước chân loạng choạng.

Triệu Hoài tiếp tục tấn công, lấy đà bật thật mạnh. Ngay tức khắc, đã tiếp cận đối phương thành công. Một thương đánh mạnh, thành công hắt văng đối thủ lên cao. Gấu Nâu chưa kịp tiếp đất, Triệu Hoài đã tung một trảo. Đem đối phương, đánh văng ra xa, trực tiếp ngất xỉu.

- Đánh nhau ấy mà, không phải cứ dùng sức là được!- Triệu Hoài mỉm cười, tiêu sái rời đi.

- Xin chúc mừng tuyển thủ Chiến Vô Ngân, là người bước tiếp vào vòng trong. Xin mời quý vị khán giả, theo dõi trận chiến tiếp theo!- tiếng MC vang vọng.

Trận chiến tiếp theo, diễn ra vào ba ngày sau. Vì vậy, thời gian tiếp theo, Triệu Hoài tự do nghỉ ngơi. Hắn đang có dự tính của riêng mình, nhưng hiện thực thì lại khác.

- Không biết là, mấy ngày này. Nên đi đâu xoã đây?- Triệu Hoài khuôn mặt háo hức.

- Ngươi muốn đi đâu? Dựa vào chút thực lực đó của ngươi, vẫn còn muốn đi chơi!- một giọng nói vang lên phía sau. Triệu Hoài nghe được lời này, lạnh cả sống lưng. Quay đầu nhìn lại, khuôn mặt của chị đại Bích Nhi xuất hiện.

- Chị đại à, sau này đừng xuất hiện như thế được không? Dọa người lắm đấy!

- Ngươi cũng biết sợ? Chuyện tày trời ngươi còn làm ra được. Chút chuyện nhỏ lại biết sợ sao?- Bích Nhi lời nói, mang chút tức giận.

- Chị đại nói gì thế, ta nghe không hiểu?- Triệu Hoài tiếp tục giả ngây giả dại.



- Được rồi, không nói nhiều nữa. Theo ta đi đến nơi này!

Lời chưa kịp nói hết, Bích Nhi đã rời đi. Triệu Hoài hối hả theo sau. Trước mặt hắn giờ đây, là một phòng tập thể hình. Nhìn về khung cảnh này, hắn ta mơ hồ có dự cảm chẳng lành. Nên muốn lặng lẽ mà chuồn đi, lại bị một đao chặn lại.

- Đi đâu?- Triệu Hoài chưa kịp chuồn, đã bị Bích Nhi phát hiện. Ý định đó, xem ra là không thành.

- Làm gì có đi đâu, ta vẫn đứng đây mà. Chị đại, có thể nào, cất cây đao được không? Ta sợ lắm lắm đấy! Chúng ta tới đây làm gì thế?- Triệu Hoài bắt đầu thảo mai.

- Tất nhiên là giúp ích cho ngươi rồi. Đi thôi, chúng ta vào trong!

Theo đó, hai người cùng bước vào. Khung cảnh trước mắt là một màn sương mù dày ảo. Triệu Hoài mơ hồ cảm nhận được hơi mặn trong đây( Đây rõ ràng là mồ hôi mà!)

Từ trong lớp sương mù đó, hai thân hình xuất hiện. Thân cao 1m9, cả người săn chắc, phải nói là cả cơ thể đều được cấu tạo bằng cơ bắp. Cánh tay đó, kẹp đầu Triệu Hoài vào, chỉ cần vận nhẹ sức một chút, là đủ sức kẹp nát đầu hắn. Thấy thế, Triệu Hoài nuốt nhẹ một ngụm nước bọt, dự cảm không lành xảy ra càng thêm phần mãnh liệt.

- Tiểu thư, không ngờ người lại tới đây. Thật hân hạnh cho anh em chúng tôi. Không biết, có thể giúp ít gì được cho người?- Một trong hai người lên tiếng.

Bích Nhi nhẹ tay chỉ về phía Triệu Hoài, khuôn mặt lộ ra vẻ đáng sợ:' Ta muốn trong vòng ba ngày, hắn ta. Trở nên mạnh hơn!'

Hai người bọn họ, quan sát Triệu Hoài qua một lượt. Đồng thanh lắc đầu từ chối:' Tên này, có vẻ không ổn đâu!'

- Tiền không phải là vấn đề!- Bích Nhi nhẹ giọng nói, nhưng theo đó là khí chất hơn người.

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play