Chương 109: Bất khuất chi ngạo

Tình hình càng ngày càng bất lợi, Triệu Hoài khó khăn chống đỡ với hai người Vũ Phi và Vũ Văn Không. Thanh Đạt cùng với Văn Thành đối chiến Phan Hải, nhưng kết quả là đánh không lại người ta, thậm chí còn bị thương trên người.

Nhận thấy tình thế có phần không ổn, còn tiếp tục đánh thế này. Nói không chừng người thua, lại chính là bản thân bọn họ. Vì thế, đành tìm cách rút lui chiến lược, bảo toàn lực lượng, bàn lại phương án khác.

- Rút lui!- Triệu Hoài hét lớn.

Theo sau đó, những người khác vừa đánh vừa lùi, tìm về cơ hội thoát thân. Dù sao trận chiến còn dài, ngày sau gặp lại, chính là lúc trả lại thù này. Nhưng đối thủ, nào đâu dễ dàng buông tha như vậy. Bọn họ càng thêm phần lấn tới, điên cuồng tấn công lấy đối phương.

Triệu Hoài dưới sự vây công của Vũ Phi cùng với Vũ Văn Không, đành cực lực chống trả. Đối phương mạnh mẽ, thế như chẻ tre mà đánh tới. Hắn ta cũng không kém, tức thì thương cầm trong tay, chuẩn sát mà ra đòn.

Vũ Văn Không một rìu chém tới, sức lực kinh trời. Triệu Hoài chỉ có thể, đưa thương đánh chặn. Chưa kịp định hình, Vũ Phi bên cạnh đã xuất ra một côn. Ngắm chuẩn vào sơ hở mà đối phương lộ ra.

Triệu Hoài liền lùi người mà tránh, mai mắn thoát được một đòn. Không kịp nghĩ ngợi nhiều, một côn khác đã tiếp tục đánh tới. Hắn ta liền tung thương, mạnh mẽ đáp trả. Thương côn va nhau, âm thanh vang trời. Khu rừng bình lặng trước đó, nay vì bọn họ mà ồn ào không thôi.

- Muốn chạy, đâu có dễ như vậy!- Vũ Phi nghiêm mặt mà nói.

- Vậy thì... ngươi làm gì được ta?- Triệu Hoài vẫn là, bông đùa bỡn cợt với đối thủ.

Lời nói chỉ vừa mới dứt, từ phía sau đã có rìu chém tới. Triệu Hoài phản xạ nhanh nhẹn, thành công tránh được một kiếp. Liền xoay người trở lại, đáp trả cho kẻ địch một cước, nhắm thẳng vào đầu đối phương mà ra đòn.



Mới vừa đẩy lùi Vũ Văn Không, Vũ Phi đã xuất côn đánh mạnh. Triệu Hoài chỉ có thể, dùng thương chặn lấy. Đối thủ thi triển kĩ năng: Loạn côn truy vũ, đánh tới tấp cả lên. Hắn ta cũng không yếu, liền thi triển Long kĩ: Long ngạo liên hoàn kích, mạnh mẽ mà ứng chiến.

Hai người bọn họ, đánh đến trời long đất lở, uy thế kinh người, dư âm lan xa, chấn kinh thiên hạ. Mỗi thương mà Triệu Hoài đánh ra, sức mạnh đều tăng dần lên. Đến thương thứ hai mươi mốt, sức mạnh bạo phát, thành công đánh bại đối phương.

- Thắng bại đã phân, ngươi lấy gì hơn ta?- Triệu Hoài ngạo mạn mà nói.

Một thương đâm xuống, lại bị đầu roi giữ chặt. Đưa mắt nhìn quanh, mới nhìn ra điểm bất thường trong đây. Triệu Hoài từ bao giờ, đã bị kẻ địch bao vây bốn phía. Đồng bọn của hắn, đã bỏ người mà chạy thoát thân từ bao giờ. Nhìn về cảnh này, không khỏi cười khổ một tiếng.

- Tất nhiên là dựa vào số lượng để hơn ngươi rồi!- Vũ Phi mạnh mẽ đáp trả.

- Ấy bạn ơi, nãy giờ là mình giỡn đấy. Chúng ta bây giờ, làm hoà có được không?( Cái lũ khốn nạn đó, vậy mà lại để ta bọc hậu cho họ. Rốt cuộc các ngươi, có lương tâm không vậy!)- Triệu Hoài mắng thầm nhưng vẫn cố toả ra thái độ thân thiện.

- Hoà cái bíp ấy, ngươi đây là nằm mơ giữa ban ngày!- Vũ Văn Không vừa nói hết lời, đã trực tiếp xông lên tấn công.

Rìu chiến cứ thế mà được chém xuống, sức mạnh là không thể coi thường. Triệu Hoài chỉ có thể, đưa thương đánh chặn. Một lần nữa, âm thanh của vũ khí va nhau, lan xa khắp nơi, không khỏi chói tai.

Dưới sự vây công của đối phương, Triệu Hoài vẫn bình tĩnh đối chiến. Chỉ khi bình tâm, mới tìm ra được con đường thoát thân. Bây giờ điều cần làm nhất, là quan sát tình hình một lượt. Lợi dụng sơ hở, từ đó mà chạy trốn.


Vừa mạnh mẽ đối chiến với Vũ Văn Không, Triệu Hoài còn phải tránh ám tiễn do Nguyễn Khiêm b ắn ra. Mặc dù như thế, hắn ta cũng không rơi vào thế yếu. Ám tiễn vừa đi, thì đầu roi đã tới, thay phiên nhau từng đợt, tấn công lấy đối phương.

Triệu Hoài càng đánh thì càng hăng, nhưng dù sao đối phương cũng đông người, không tránh khỏi việc thua thiệt trong tay bọn họ. Hắn ta của bây giờ chỉ có thể cường công mà chiến. Lập tức thi triển tuyệt kĩ: Bất khuất chi ngạo.

Tuyệt kĩ: Bất khuất chi ngạo cho phép người dùng. Tăng thực lực của bản thân lên gấp đôi trong một khoảng thời gian ngắn. Không chỉ như thế, tất cả các thuộc tính đều được bao gồm trong đó. Đây là dưới uy áp khổng lồ của Hương Lan, Triệu Hoài không ngừng khổ luyện mà thành. Tìm về bản ngã chính mình, từ đó mà tu luyện thành công kĩ năng mới này.

Trên người Triệu Hoài cũng vì lẽ đó, ẩn hiện một làn khói trắng. Uy thế mà hắn ta toả ra, thay đổi đến khác lạ. Mỗi đòn tấn công, mạnh mẽ đến bất ngờ. Kim thương trong tay, càng thêm phần phát huy tối đa công năng. Đánh cho đối phương, khó bề phòng bị.

- Tới đây, không phải các ngươi. Đều muốn đánh ta hay sao? Vậy thì hôm nay, chúng ta đành chiến một trận thống khoái vậy!- Triệu Hoài hét lớn, toả ra khí thế ngút trời.

Vì muốn lấy lại lợi thế, Triệu Hoài chủ động tấn công. Đánh thì tất nhiên phải chọn người yếu nhất, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Bảo Ngọc. Một thương theo đó, đâm mạnh về đối phương.

Vũ Văn Không ngay lập tức, dùng rìu đỡ lấy. Vũ Phi bên cạnh, dùng côn đánh tới, nhằm ép kẻ địch phải lùi. Triệu Hoài ngược lại, tiếp tục cường công. Một quyền đánh chặn đầu côn, sức mạnh kinh người. Thậm chí còn đem Vũ Phi đánh lui.

Sau đó tiếp tục tiếp lên, xoay người đá mạnh vào Vũ Văn Không. Khiến cho kẻ địch, bị thương không nhẹ. Lại vung tiếp một thương, đem hắn đánh văng ra xa. Triệu Hoài bây giờ, khí thế phải nói là khó gì cản nổi.

Nhìn về tình hình có phần bất ổn, Phan Hải cũng không thể đứng ngoài quan sát được nữa. Trực tiếp tham chiến, nhanh như cắt đã xuất hiện trước mặt Triệu Hoài. Hai bên cùng nhau so tài, quyền cước liên tục giao nhau.

Thương đến thì đỡ, quyền đến thì tránh. Nhờ vào sự trợ giúp của Găng tay kim ti, Phan Hải mới có thể chặn được mũi thương sắc bén của Triệu Hoài. Lại nhờ vào thiên phú đặc thù của mình, hắn ta gần như nắm bắt được tất cả hành động của đối phương.



Mặc dù có chút yếu thế, nhưng Triệu Hoài vẫn mạng mẽ cường công. Bởi vì thời gian thi triển kĩ năng: Bất khuất chi ngạo không duy trì được lâu. Hắn ta của bây giờ, 10 phút đã là cực hạn của bản thân. Phải biết nắm bắt thời cơ, trong thời gian này tìm đường thoát thân.

- Xem ra, thực lực của ngươi không tồi!- Triệu Hoài ngạo mạn mà nói, nhưng bên trong đã lo lắng không thôi.

- Cũng không quá mạnh, chỉ đủ để đánh bại được ngươi mà thôi!- Phan Hải khí thế cũng không kém.

- Vậy sao... ta thật sự muốn xem sự, ngươi làm cách nào đánh bại được ta!

Lời nói vừa dứt, Triệu Hoài liền tập trung sức mạnh vào thương, bạo phát mà đánh ra một đòn. Uy lực phải nói là kinh thiên động địa. Phan Hải liền không dám đỡ đòn, lùi người mà tránh. Thương đó đánh thẳng vào tảng đá, khiến cho nó vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ.

Chưa kịp để đối phương hoàn hồn, chớp mắt Triệu Hoài đã xuất hiện trước mặt kẻ địch. Lập tức thi triển Long kĩ: Cốt long trảo, mạnh mẽ đánh tới, hướng thẳng vào ngực đối thủ.

Phan Hải không kịp tránh né, chỉ có thể thu người về thế phòng thủ, đưa tay chặn lấy. Liền bị Triệu Hoài đánh văng về sau, nôn ra không ít là máu tươi. Dư chấn còn để lại, khiến tay hắn ta run rẩy không thôi.

- Đây là thực lực của ngươi sao? Xem ra cũng chỉ như thế!- Triệu Hoài một lời, nhạo báng đối thủ.

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play