Chưởng quầy muối trang vừa nhìn thấy Lý chưởng quầy mới sáng sớm đã đứng trong tiệm của mình, không khỏi cúi đầu bật cười.
Dáng người hắn không cao, trên mặt mang theo nụ cười như Phật Di Lặc, tự mình cầm một ly trà Hàn Sơn đưa cho chưởng quầy trà trang: “Lý trưởng quầy nếm thử trà mới của ta đi.”
Xuyên qua lớp men gốm trắng, hương thơm lá trà dần tỏa ra, trà Hàn Sơn mọc ở những nơi cực kỳ lạnh giá, mỗi năm thu được rất ít, nhìn thấy hắn liền mang trà Hàn Sơn ra. Ông chủ muối trang đúng là tài lực hùng hậu.
Nơi đãi khách ở hậu sảnh, bàn ghế bằng gỗ gụ, dưới kệ đồ cổ cao bằng nửa người là một con thiềm thừ (con cóc) Nam Dương bằng ngọc, trong miệng ngậm một hạt vàng to bằng nắm tay.
Chưởng quầy trà trang kinh ngạc cảm thán, không nghĩ tới chưởng quầy muối trang lại xa hoa như vậy, trong đầu cân nhắc lời nói lắp bắp giải thích mục đích của mình xong, quan sát vẻ mặt của đối phương.
Lý Liên vẻ mặt bình tĩnh, nghe được ý đồ của Lý Đàn, lông mày cũng không nhúc nhích, cầm bình trà Hàn Sơn hít một hơi thật sâu: "Trà này, khó có được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT