Trên đường, Diệp Nhàn Dương đột nhiên nhớ tới cái gì.

Cô vội vàng quay đầu, lại nhìn một vòng trên người Ôn Hiểu, không nhận được kết quả như mong muốn. Sau đó cô lại nhìn về phía Hứa Ấu Lãng ở phía sau, phát hiện túi của cô lặng lẽ nằm ở trong lồng ngực cậu ta. Ngoại trừ cái này ra thì không còn thứ gì khác. 

Hốc mắt Diệp Nhàn Dương dần dần ướt át.

Ôn Hiểu đỗ xe ở trước cửa bệnh viện. Ba người trong xe vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô. 

Diệp Nhàn Dương bĩu môi, nước mắt sắp trào ra, “Tôi, hoa tai của tôi……”

Ôn Hiểu sửng sốt, “Không có ở trên người em sao?”

Vẻ mặt Hứa Ấu Lãng nghi hoặc nói: “Không phải cô vẫn luôn cầm, luyến tiếc không bỏ vào túi sao?”

Ôn Hiểu suy nghĩ một lát, nói: “Nói mới nhớ, lúc em chạy theo ăn trộm thì đã không thấy túi đâu rồi.”

Diệp Nhàn Dương rưng rưng nước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Nếu biết hai người này không chú ý dưới chân như vậy, cô nên nhặt lên rồi mới đuổi theo ăn trộm.

Nhưng lúc đó cô đã tức giận đến mức không nghĩ được được nhiều như vậy. 

Thịnh Yến hỏi: “Túi gì?”

Ôn Hiểu giải thích nói: “Nhàn Dương mua một đôi hoa tai. Hình như bị mất lúc đuổi theo ăn trộm.”

Thịnh Yến suy nghĩ một lát, hỏi: “Vứt ở cửa trung tâm thương mại sao?”

Diệp Nhàn Dương gật đầu, “Ừm, bị người đụng phải nên rơi xuống đất. Tôi còn chưa kịp nhặt nữa.”

Hứa Ấu Lãng khịt mũi nói: “Cô có ngốc không? Nhặt lên rồi hẵn đuổi theo chứ.”

Ánh mắt Diệp Nhàn Dương u oán, “Tôi cần cậu phải dạy sao? Đó không phải bị tức đến mức choáng váng đầu óc sao.”

“Cửa trung tâm thương mại có camera. Tôi để bọn họ đi điều ra.”

Diệp Nhàn Dương chớp đôi mắt vẫn còn ánh nước, “Có phải là quá phiền phức không?”

Thịnh Yến bắt gặp ánh mắt mong đợi của cô, bật cười nói: “Không phiền toái.”

“Vậy mau xem giúp tôi xem có phải bị ai nhặt đi rồi hay không.”

Thịnh Yến ừ một tiếng, nói: “Nếu bị mất rồi thì tôi sẽ mua cho cô một đôi mới.”

Hai mắt Diệp Nhàn Dương càng sáng hơn, “Vậy, vậy thì không tốt lắm nhỉ?”

Thịnh Yến mỉm cười, nói: “Coi như…… Coi như phần thưởng cho sự dũng cảm của cô đi?”

Diệp Nhàn Dương lập tức ngồi thẳng người lại, nghiêm trang nói: “Cảm ơn thầy giáo. Về sau tôi nhất định sẽ không ngừng cố gắng!”

Ý cười trong mắt Thịnh Yến ngày càng đậm.

Đi vào bệnh viện, Diệp Nhàn Dương không có mặt mũi để Thịnh Yến tiếp tục ôm cô. Ôn Hiểu và Hứa Ấu Lãng mỗi người một bên, dìu cô đi vào đại sảnh.

Khi đi ngang qua khu vực chờ, một cô gái cầm đơn đăng ký đang ngồi ở trên ghế lướt Weibo.

“…… Thấy việc nghĩa hăng hái làm? Ôi trời, chuyện này có gì hiếm lạ? Như vậy cũng có thể lên hot search à.”

Cô gái vốn định lướt qua, khóe mắt đột nhiên phát hiện trên hot search là một cái tên quen thuộc. Cô cao giọng, nói: “Ai thấy việc nghĩa hăng hái làm cơ?”

“Diệp Nhàn Dương á?!”

Ba người Diệp Nhàn Dương đi ngang qua đại sảnh. Đột nhiên nghe thấy có người gọi tên cô, lập tức đứng thẳng người, quay đầu cùng cô gái bốn mắt nhìn nhau.

Diệp Nhàn Dương: “?”

“Mẹ kiếp!!!”

***

Sau khi xử lý miệng vết thương ở bệnh viện xong, Diệp Nhàn Dương được Ôn Hiểu đưa về nhà.

Hứa Ấu Lãng đi theo Thịnh Yến trở về trung tâm thương mại. Túi của Diệp Nhàn Dương làm rơi đã được nhân viên làm việc ở trung tâm thương mại nhặt được. Đến lúc đó đưa thẳng cho Hứa Ấu Lãng trả lại cho cô ấy.

Trên đường, Diệp Nhàn Dương ngồi ở ghế phụ, cầm di động lướt Weibo, mày cau chặt, không hề giãn ra. 

“Miệng vết thương còn đau không?” Ôn Hiểu nhẹ giọng hỏi.

Diệp Nhàn Dương thở dài nói: “Miệng vết thương không đau, ngực đau.”

Ôn Hiểu không khỏi mỉm cười, nói: “Lên hot search không tốt sao?”

Vừa dứt lời, Ôn Hiểu dừng xe ở bãi đỗ xe gần nhà Diệp Nhàn Dương.

Diệp Nhàn Dương vuốt trên màn hình hai cái. Sau đó cô giơ điện thoại di động lên trước mặt Ôn Hiểu, nói: “Không phải vấn đề tốt hay không. Em hoài nghi tài khoản tiếp thị này có thù oán với em. Mỗi lần đều phóng đại vẻ mặt hung dữ của em, hơi xấu xí.”

Ôn Hiểu liếc mắt màn hình, cười nói: “Không xấu.”

Diệp Nhàn Dương cảm động không thôi, “Chị, chị đây là trong mắt tình nhân hóa Tây thi.”

Ôn Hiểu bật cười, nói: “Thật sự không xấu.”

“Haiz.” Diệp Nhàn Dương thở dài, “Cảm ơn chị dỗ em vui vẻ.”

Ôn Hiểu bất đắc dĩ, đành phải nói: “Chúng ta đi về trước đã.”

Bởi vì trong trung tâm thương mại có rất nhiều người ra vào, chuyện Diệp Nhàn Dương bắt ăn trộm đã bị chụp ảnh và đăng lên mạng. Gần đây có rất nhiều xôn xao về Diệp Nhàn Dương cho nên không lâu sau đã xuất hiện ở trên hot search. 

“Ồ, thấy việc nghĩa hăng hái làm (mở ra) từ từ? Ai thấy việc nghĩa hăng hái làm cơ? Diệp Nhàn Dương á?! Ha ha, tôi ngược lại muốn nhìn cô ta thấy việc nghĩa hăng hái làm như thế nào (ba phần lạnh lùng, ba phần tàn nhẫn, bốn phần ngầu) mở video ra (Mẹ kiếp! Chị quá ngầu!” ( truyện trên app tyt )

“Ha ha ha ha ha đại ca phía trước chê bai tôi kia, anh cũng có khác gì đâu.”

“Ai? Rốt cuộc là ai đang theo dõi tôi thế? Chỉ hỏi một câu, bạn đã phẫu thuật thẩm mỹ chưa”

“Cứu mạng! Rõ ràng tôi đã biết Diệp Nhàn Dương không phải người tốt gì nhưng hành động lao người vào bắt trộm trong video quả thật rất ngầu, cảm giác như một mũi tên bắn trúng trái tim ấy.”

“Hu hu hu chị bị thương rồi, chị chảy máu kìa.”

“Em là người ngoài, không theo đuổi idol. Hiện tại em muốn làm cún cho chị cơ.”

“Anti chuyển đường. Vốn dĩ tôi vẫn luôn cảm thấy nhân phẩm của cô ấy không dám khen xíu nào nhưng khi mọi người xung quanh vẫn còn đang ngơ ngác, cô ấy đã một mình nhào lên thật sự rất ngầu. Có lẽ trước kia tôi bị tài khoản marketing làm hiểu lầm rồi. Về sau tôi sẽ tiếp tục chú ý Diệp Nhàn Dương. Hy vọng cô ấy có thể mài dũa kỹ thuật diễn của bản thân nhiều hơn, đừng lãng phí tài nguyên tốt của tập đoàn Đường thị trao cho cô ấy như vậy.”

“Anti chuyển đường +1, Diệp Nhàn Dương thật sự rất ngầu.”

……

Mặc dù đa phần lời của cư dân mạng trên quảng trường đều tương đối thân thiện nhưng vẫn có một số người đặt câu hỏi nghi ngờ về tính chân thật của chuyện này:

“Không thể nào, không thể nào, cô ta sẽ không phải muốn dựa vào phương thức này để tẩy trắng chứ?”

“Dấu vết kịch bản quá nặng. Ra cửa thì gặp ăn cướp. Mấy người cho rằng tôi sẽ tin sao?”

“Danh tiếng của cô Diệp luôn không tốt, tham gia 《 nhìn xem thế giới 》 bị tẩy chay. Theo nguồn tin nội bộ, tổ chương trình chỉ ký hợp đồng với cô ấy một tập. Cô ấy muốn dùng phương thức này để xoay chuyển dư luận à?”

“Nếu là giả thì đúng là hơi thấp kém.”

“Người phụ nữ thấp kém, người phụ nữ thấp kém. Vì tẩy trắng cho mình mà dùng bất cứ thủ đoạn nào.”

“Nghe nói người bị hại còn là một người tàn tật. Nếu là giả, lợi dụng người tàn tật để điều hướng dư luận thì thật sự quá ghê tởm.”

“Ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm. Người phụ nữ thấp kém cút ra khỏi giới giải trí!”

……

Không lâu sau khi Diệp Nhàn Dương trở về nhà thì Tống Dực chạy tới.

“Này, nữ hiệp trong truyền thuyết?” Tống Dực khoanh tay trước ngực dựa vào cửa, lười biếng nhìn cô.

Diệp Nhàn Dương ngồi tựa lưng vào ghế sô pha, liếc mắt nhìn cậu ta một cái, ra lệnh: “Rót cho nữ hiệp một chén nước.”

Tống Dực bĩu môi nhưng cũng không tiếp tục nói móc cô nữa, xoay người rót cho cô một chén nước. 

“Vết thương thế nào rồi?” Tống Dực nheo mắt nhìn lớp băng gạc trên đầu gối cô. 

Diệp Nhàn Dương uống một ngụm nước, nghiêm túc nói: “Đây không phải vết thương. Đây là huy chương vinh dự của người phụ nữ.”

“Ồ?” Tống Dực cười như không cười, quơ túi nilon trong tay trước mắt Diệp Nhàn Dương, “Cho nên, cô không cần kem chuyên xóa vết sẹo đúng không? Dù sao huy chương vinh dự phải lưu lại trên người cả đời.”- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT

Diệp Nhàn Dương giật lấy túi nilon từ trong tay cậu ta, nói: “Không thể nói thế được. Huân chương vinh dự cũng không thể thời thời khắc khắc treo ở trên người. Mọi người nhớ rõ ở trong lòng là được rồi.”

Tống Dực chế nhạo, nói: “Lươn lẹo.”

“Cậu tới đây làm gì?”

“Vì công việc, bằng không thì thế nào? Cố ý tới thăm cô à?” Tống Dực nhún vai, ngồi xuống ở sô pha đối diện.

“Ồ? Không phải mọi việc đã chốt hết rồi sao?” Diệp Nhàn Dương hỏi.

Tống Dực nói: “Chuyện này cô làm không sai. Danh tiếng trên mạng cũng chuyển biến tốt đẹp hơn một chút. Anh họ dự định rèn sắt khi còn nóng, dùng chuyện này để tẩy trắng cho cô.”

Diệp Nhàn Dương không thích cái từ tẩy trắng này, bởi vì thời điểm cô làm chuyện này sẽ nghĩ tới đạt được lợi ích gì đó. Nhưng danh tiếng của nguyên thân ở trong giới giải trí thật sự không tốt. Có thể mượn chuyện này để xoay chuyển tình thế một chút thì cũng là một lựa chọn không tồi. 

Diệp Nhàn Dương suy nghĩ một lát, nói: “Ở dưới tình huống không ảnh hưởng đến người khác thì tôi có thể tiếp thu.”

Tống Dực duỗi người, không nhanh không chậm nói: “Anh họ đã nhờ cậu nhỏ lấy video của camera giám sát ở lối vào trung tâm thương mại. Qua đó có thể theo dõi toàn bộ diễn biến sự việc, chứng minh chúng tôi không phải tự biên tự diễn. Nhưng cho dù có video của camera giám sát cũng không thể làm mọi người hoàn toàn tin tưởng. Cho nên anh họ muốn mời cô gái kia nhận phỏng vấn của phóng viên.”

Diệp Nhàn Dương lắc đầu, “Vậy thì thôi đi. Đừng quấy rầy người ta.”

Tống Dực cười nhạo nói: “Nếu trước kia cô có chút lòng đồng cảm thì tình cảnh đã không biến thành như bây giờ.”

Diệp Nhàn Dương nhướng mày không sao cả, nói, “Việc đã đến nước này, chúng ta cũng không thể làm gì được.”

Tống Dực tiếp tục nói: “Chỉ là một cuộc phỏng vấn mà thôi. Tôi có thể che giấu khuôn mặt cho cô ấy, sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống của cô ấy.”

Diệp Nhàn Dương suy nghĩ một lát, cảm thấy Tống Dực nói có chút đạo lý nhưng không biết cô gái kia có đồng ý nhận phỏng vấn hay không. 

“Nếu cô không có ý kiến gì thì tôi sẽ bảo công ty liên hệ với cô ấy.” Tống Dực nói.

“Không cần, tôi có phương thức liên hệ với cô ấy, tôi sẽ tự hỏi.”

Diệp Nhàn Dương đã trao đổi WeChat với cô gái ấy. Cô cân nhắc vài phút, hỏi đối phương xem có sẵn lòng phỏng vấn hay không. 

Không bao lâu, cô nhận được tin nhắn trả lời từ cô gái kia: “Đương nhiên có thể chứ!”

Diệp Nhàn Dương thở phào nhẹ nhõm, trả lời: “Nhân viên chương trình sẽ che giấu khuôn mặt cho cô, không cần lo lắng sẽ đã bị quấy rầy.”

Nữ sinh: “Không che giấu cũng không sao. Thật sự vô cùng cảm ơn cô!”

Diệp Nhàn Dương mỉm cười, hẹn thời gian phỏng vấn sau một giờ nữa với đối phương. 

===

Tên truyện: TIỂU TRÙ NƯƠNG CỦA THIẾU KHANH ĐẠI LÝ TỰ

Tác giả: Tắc Ngoại Khách

Editor: Team TN 

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Phá án, Mỹ thực, Hoan hỉ oan gia, Cải trang giả dạng, Duyên trời tác hợp, Kim bài đề cử 🥇 , 1v1, Thị giác nữ chủ.

Giới thiệu:

Tiểu trù nương nữ giả nam × nam nhân xấu xa bận rộn đến mắc bệnh kén ăn. 

Ăn uống, tra án, yêu đương 

***

Khi Đường Tiểu Hà vừa đến kinh thành, cuộc sống của nàng có hai mục tiêu lớn——

“Trở thành đầu bếp đầu bảng của Thiên Hương Lâu.”

“Lấy được dao phay vàng ngự tứ.”

Mãi cho đến khi bị liên lụy vào một vụ án mạng, bị Thiếu Khanh của Đại Lý Tự coi thành “đối tượng khả nghi” nhét vào đại lao giam giữ nửa tháng, khi ra khỏi đại lao thì cũng đã bỏ lỡ thời gian Thiên Hương Lâu chiêu mộ đầu bếp.

Đường Tiểu Hà liền hắc hóa.

Mục tiêu sống của nàng biến thành ——

“Độc chết tên cẩu quan Tống Hạc Khanh.”

“Độc chết tên cẩu quan Tống Hạc Khanh.”

“Độc chết tên cẩu quan Tống Hạc Khanh.”

Tục ngữ nói, bệnh do ăn uống mà ra. Đường Tiểu Hà cảm thấy kinh thành khô ráo, vì để Tống Hạc Khanh nóng trong người, loét miệng, hôm nay nàng làm đậu hũ Ma Bà, ngày mai làm trộn mì siêu cay, ngày mốt làm cơm cháy cay siêu cấp……

Non nửa tháng qua đi, Tống đại nhân béo lên một vòng.

Càng khiến người ta tức điên hơn là Đường Tiểu Hà phát hiện Tống Hạc Khanh chẳng hề bị ảnh hưởng gì, ánh mắt của nàng lại càng thêm nóng rực lên.

*

Hình Bộ cháy, Đại Lý Tự vạ lây cá trong chậu, toàn bộ án tử đều ném hết lên người Tống Hạc Khanh mới vừa nhậm chức.

Đối mặt với bản án treo cũ, Tống Hạc Khanh ra sức tìm chân tướng.

Đối mặt với tham quan ô lại, Tống Hạc Khanh lạnh lùng trừng mắt.

Đối mặt với nghiệm thi, thẩm tra, đối chiếu, Tống Hạc Khanh làm gương cho binh sĩ.

Đối mặt mỹ thực, Tống Hạc Khanh…… nôn.

Thuộc hạ cố ý đưa tới một chén mì chua cay, nói là đầu bếp Đường mới tới làm.

Tống Hạc Khanh: “Nhìn dầu mỡ quá! Cho chó cũng chẳng thèm ăn! Đem đi đi!”

……

Tống Hạc Khanh: “Hương vị sao lạ vậy nhỉ, lại ăn thêm miếng nữa vậy.”

# Nam nhân chân chính rất thương thê tử.

Tag: Hoan hỉ oan gia, Duyên trời tác hợp, Ngọt văn, Nữ giả nam trang

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Đường Tiểu Hà, Tống Hạc Khanh ┃ vai phụ: ┃ cái khác:

Một câu tóm tắt: “Độc chết tên cẩu quan Tống Hạc Khanh.”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play