Khi máy bay hạ cánh trời đã chạng vạng. Vùng đất hoang rộng lớn vô tận được ánh hoàng hôn màu máu phản chiếu lộ ra một vẻ đẹp tráng lệ bao la khiến người ta rung động.
Quốc gia T ở châu F vốn nổi tiếng với đồng cỏ nhiệt đới, lúc này đang là mùa khô, từ trên máy bay nhìn xuống thậm chí có thể thấy từng đàn động vật hoang dã đang di cư ở phía xa.
Bộ đội đặc chủng đổ bộ ở một địa điểm cách xa thị trấn, quân đội địa phương đã điều xe chờ sẵn, còn chưa kịp thưởng thức cảnh đẹp hiếm có, mọi người đã nhanh chóng lên xe dưới sự chỉ huy của Nguyên Soái.
Một đường xe chạy như bay, xuyên qua cửa kính xe có thể nhìn thấy động vật hoang dã, thỉnh thoảng gặp một con báo Cheetah trên đường thậm chí còn đuổi theo xe jeep.
Tống Đình Ngọc và Thiệu Chính ngồi song song ở mặt sau, rõ ràng là vị trí rất rộng rãi nhưng Thiệu Chính lại giành phần lớn chỗ ngồi, chỉ chừa cho người còn lại khoảng không gian bé tý, Tống Đình Ngọc đáng thương bị ép vào một góc, co hai tay hai chân vào nhau dán vào cửa kính xe nhìn xa xa ra bên ngoài.
Thiệu Chính có chút bất mãn than thở: “Nơi này chính phủ cũng quá keo kiệt đi! Chưa nói đến việc họ không mở sân bay quân sự cho chúng ta đáp xuống mà lại để chúng ta hạ cánh trong vùng hoang dã như vậy, mặc dù là họ mời chúng ta đến hỗ trợ đấy!”
Người đàn ông địa phương da đen ngồi ở ghế lái phía trước, ánh mắt mờ mịt liếc nhìn họ một cái, vẻ mặt rõ ràng là không hiểu Thiệu Chính nói gì, nhưng anh ta lại nở nụ cười hiền lành với bọn họ, hàm răng trắng bóng trên làn da ngăm đen càng thêm rạng rỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play