Khách sạn nhỏ mang đặc sắc dân tộc, tuy không nhiều phòng, địa điểm hẻo lánh nhưng tiện nghi bên trong khá tốt, tay vịn cầu thang bằng gỗ, tường hành lang treo tranh thêu dệt dân tộc, thậm chí sàn nhà cũng trải thảm dày màu xanh biển, để đảm bảo rằng tiếng bước chân bên ngoài sẽ không làm phiền sự nghỉ ngơi của người khác.
Niếp Duy An lại không có tâm trạng thưởng thức phong cách trang trí độc đáo của khách sạn, cô nhịn không được vươn tay chọc vào lưng người đàn ông trước mặt.
Nguyên Soái cả người cứng đờ, quay đầu lại hỏi: “Làm sao vậy?”
Niếp Duy An yên lặng nhìn anh, một lúc lâu sau mới khẽ nói: “Anh cùng tay cùng chân...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT