Mỗi nhóm sẽ có hai bộ đội đặc chủng phụ trách. Thiệu Chính sắc mặt âm trầm nhìn Tống Đình Ngọc đang thu mình ở một bên, trong mắt tràn đầy phiền muộn.
Niếp Duy An vỗ vỗ vai của Thiệu Chính, ôn tồn an ủi nói: “Nương nương, cậu tém tém cái nết lại chút nhé, nhất định phải đoàn kết tương thân tương ái, hiểu chưa?”
Thiệu Chính sốt ruột hất tay cô ra, chạy đến trước mặt huấn luyện viên vẫy đuôi năn nỉ: “Tôi muốn cùng đội với Đà Đà!”
Nguyên Soái nhìn danh sách trong tay, không ngẩng đầu lên, giễu cợt nói: “Đà Đà là vạn tuế gia của cậu à, lúc nào cũng muốn ở bên cạnh hầu hạ cậu ta?”
Mọi người không khách khí cười rộ lên, khiến Thiệu Chính càng thêm tức giận.
Hung hăng liếc mắt một cái vào kẻ “đầu sỏ”, Thiệu Chính vươn tay tóm lấy cổ áo của Tống Đình Ngọc cảnh cáo nói: “Thành thật đi theo cho tôi! Nếu có chuyện gì, tôi sẽ ném anh vào rừng cho sói ăn!”
Chu Tường cười đến chảy cả nước mắt, khoác vai cậu nói: “Ái phi, đừng hung dữ như vậy, nếu không sẽ thất sủng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play