Chu Phù cứ tưởng rằng Trần Kỵ đang nói đùa để chọc cho cô vui vẻ. Đợi đến khi tiếng đàn du dương vang lên, ánh mắt đầy ngạc nhiên của cô đột nhiên sững lại.
Anh thật sự biết đàn.
Không chỉ biết đàn, mà còn đàn rất thành thạo và trôi chảy.
Chỉ là khúc nhạc này có chút khác biệt so với phiên bản thông thường, giống như cố dựa theo trí nhớ để chắp vá lại sau khi đã được nghe qua.
Sau khi khúc nhạc này kết thúc, Chu Phù nghiêng đầu nhìn về phía Trần Kỵ, hỏi anh: "Anh còn có thể đánh bài khác không?"
"Đã nói rồi, chỉ biết chơi khúc này." Người đàn ông nở nụ cười: "Em không dự đoán được anh sẽ chơi cái này sao?"
Đầu ngón tay của Chu Phù cẩn thận vuốt ve những phím đàn sạch sẽ kia: "Vậy bài này, làm sao anh biết được?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play