Sau khi về nhà, Trịnh Tử Dương liền tâm tâm niệm niệm muốn trở về tìm tiểu thiên sứ, thế nhưng năng lực của anh có hạn, vì thế chỉ có thể cầu xin sự giúp đỡ. Loại trừ một người mẹ không đáng tin cậy, còn lại chỉ có ba mình.
Nhưng ai ngờ ngay sau khi du xuân trở về không được hai ngày, Trịnh Hi Niên bị tai nạn xe cộ. Lúc biết được tin tức, Trịnh Tử Dương đang học bị cô giáo Hồ từ trong lớp gọi ra, mẹ anh đứng bên cạnh khóc đến lê hoa đái vũ.
"Ô ô, con trai, ba con sắp chết rồi!!! ”
Hồ Đồ Đồ nghe thấy thiếu chút nữa ngã xuống. Cô vội vàng giải thích với Trịnh Tử Dương:
"Tử Dương em đừng sợ, mẹ em sợ hãi, cảm xúc có chút không ổn định. Em nghe cô nói, vừa rồi bệnh viện gọi điện thoại cho mẹ em nói ba em bị tai nạn xe cộ, nhưng chỉ bị thương ở chân phải, các cơ quan nội tạng khác hiện tại không phát hiện ra vấn đề, còn cần kiểm tra thêm, nhưng tuyệt đối không nguy hiểm đến tính mạng, hiện tại mau cùng mẹ em đến bệnh viện đi.”
Trịnh Tử Dương nghe xong, vừa rồi bị một câu tin dữ của mẹ làm anh sợ tới mức căng thẳng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn rốt cục cũng có một tia hòa hoãn, anh hiểu chuyện gật gật đầu, sau đó đi tới đỡ mẹ. Hồ Đồ Đồ vốn tưởng rằng hẳn là mẹ Trịnh dẫn Trịnh Tử Dương bị dọa khóc đến bệnh viện, nhưng nhìn bộ dáng hiện tại Trịnh Tử Dương đỡ mẹ Trịnh còn đang lau nước mắt từng bước dẫn đi, cuối cùng cô vẫn đi theo họ một chuyến.
Hồ Đồ Đồ gọi một chiếc taxi, cùng mẹ con Trịnh gia đến bệnh viện, trên đường hỏi rõ số phòng bệnh, trực tiếp tiến đến phòng bệnh 412.
Đến cửa phòng 412, mẹ Trịnh sống chết không mở cửa.
"Ô ô, tôi không dám mở cửa, nếu nhìn thấy ba nó bị vải trắng che mặt thì làm sao bây giờ? Ô ô, Tử Dương con cũng không cần nhìn, tiểu hài tử nhìn thấy một phòng máu sẽ lưu lại bóng ma.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT