Cuối cùng chiêu thứ hai cũng tuyên cáo thất bại. Trịnh Hi Niên đành phải dùng một chiêu cuối cùng —— mò kim đáy biển.
 "Cái gì gọi là mò kim đáy biển?"
Trịnh Tử Dương nhìn ba mình với vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi. Trịnh Hi Niên vuốt cái cằm không có nổi một sợi râu, ra vẻ cao thâm, "Ý tứ mò kim đáy biển kỳ thật chính là một chữ —— hỏi!”
Hỏi! Hỏi thế nào? Kể từ khi bức chân dung không đủ để đại diện cho ngoại hình của tiểu thiên sứ, họ đành phải chuyển sang mô tả bằng lời nói.
Trịnh Tử Dương kéo góc áo của ông lão: "Ông có biết con nhà ai xinh đẹp nhất thôn Thảo Minh không? Đó chính là vợ cháu. Đúng rồi, khoảng 3 tuổi, cao đến đùi cháu.”
 Trịnh Hi Niên nghe xong bĩu môi, tiểu tử này thật đúng là dám nói, nói không biết ngượng, hừ hừ, người con coi trọng nhất định là đẹp nhất sao?
Ông lão có chút khó xử: "Đứa nhỏ khoảng 3 tuổi ở thôn Thảo Minh chúng ta không nhiều lắm, liền đếm được mấy đứa nhỏ, mấy cô bé, ai nấy đều chơi đùa giống như con khỉ bùn nhỏ, có chỗ nào xinh đẹp chứ.”
Trịnh Tử Dương nghe thấy từ "cô bé" liền nhíu mày, "Ông ơi, không phải cô bé, hẳn là con trai nha."
"Cái gì?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play