Vì vậy, kích hoạt chiêu thứ hai, dựa vào hình ảnh để tìm.
Trịnh Hi Niên không biết lấy từ đâu ra giấy vẽ và cọ vẽ.
"Nào, con trai, con còn nhớ tiểu thiên sứ trông như thế nào chứ?"
Trịnh Tử Dương gật đầu, đương nhiên, mỗi ngày anh đều có thể mơ thấy tiểu thiên sứ, huống hồ cho dù không có mơ, bộ dáng của tiểu thiên sứ cũng đã sớm khắc sâu vào đáy lòng anh.
Vậy thì dễ rồi! Trịnh Hi Niên mặt mày hớn hở.
"Con vẽ chân dung tiểu thiên sứ ra, chúng ta cầm tranh đi hỏi dân làng có được không? Tựa như... tựa như thời cổ đại treo chân dung lên cửa thành để bắt tội phạm đó"
Nói xong hắn liền cảm thấy nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống rất nhiều, hắn nhìn thoáng qua khuôn mặt nhỏ nhắn đang âm trầm của Trịnh Tử Dương.
"À, ẩn dụ này hình như không thích hợp lắm, chỉ cần lĩnh hội tinh thần, lĩnh hội tinh thần là tốt rồi.”
Trịnh Tử Dương suy nghĩ một chút, cảm thấy phương pháp này quả thật không tồi. Vì thế vung bút lên rất nhanh đã vẽ xong, sau đó thoáng suy tư một chút, lại thêm một điểm ở đâu đó, anh nhớ rõ ràng, khóe mắt tiểu thiên sứ có một nốt ruồi rất nhỏ, cô giáo Hồ nói nốt ruồi kia gọi là nốt ruồi mỹ nhân. Sau khi vẽ xong, Trịnh Tử Dương nhìn trái nhìn phải cảm thấy rất hài lòng. Nhìn thoáng qua ba vẫn đang duỗi cổ muốn nhìn thấy khuôn mặt của con dâu, anh quyết đoán đem bức tranh cuộn lại, hừ, không cho xem.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT