Kiều Lạc cũng cầm ly nước cam lên chậm rãi uống một ngụm, Thiên Khôi vẫn đang ngồi nhìn cô đợi câu trả lời ánh mắt trở nên si tình hơn. Lúc này, cô đứng dậy định đi lấy chút đồ ăn trong tủ lạnh để nhâm nhi một chút thì chân lại va vào chân bàn nên vấp ngã, anh thấy vậy liền đỡ cô ôm vào lòng mình.
Bầu không khí trở nên yên tĩnh hơn, cô ngồi trên người anh ánh mắt đắm đuối nhìn lên gương mặt đẹp trai, cảm nhận được hơi thở của nhau thật gần nên lần này anh chủ động tiến đến hôn lấy cô. Cô cũng ôm lấy anh rồi đáp trả lại nụ hôn sâu, cả hai đều đắm chìm vào nhau, lần này không bị người khác làm phiền nữa nên anh mau chóng cởi luôn áo của cô ra rồi luồn tay vào bên trong mà sờ soạng.
- Kiều Lạc....
Hơi thở của anh dần trở nên nóng hơn, giọng nói cũng bắt đầu trầm ấm hơn lúc bình thường. Cô nghịch ngợm ghé sát tai anh nhẹ nhàng hỏi....
- Anh Thiên Khôi....sao thế ạ??
- Có thể....cho anh không???
- .....
- Nếu có chuyện gì......thì anh sẽ chịu trách nhiệm!
- Được ạ!
Được sự đồng ý của cô, anh nhẹ nhàng cởi váy cô ra, cô cũng phối hợp theo cởi chiếc áo sơ mi của anh còn sợi dây nịch cô không cởi được nên bắt đầu nũng nịu....
- Anh Thiên Khôi! Em không mở được.
- Vậy thì đợi anh một chút!
Nói rồi, anh nhanh chóng cởi nốt chiếc quần ra, cả hai ngượng ngùng nhìn nhau thì lúc này lại đột nhiên cúp điện khiến xung quanh đều tối om. Thấy vậy, anh càng trở nên hưng phấn hơn làm cô khó chịu cả người rồi bắt đầu lao vào nhau, trong phòng lúc này vang lên những âm thanh ai nghe thấy cũng phải đỏ mặt.
Suốt hơn một tiếng đồng hồ điện cũng đã sáng trở lại, trên sofa lúc này có hai người như vừa đi đánh trận về ai cũng mồ hôi ướt sũng. Anh nhìn sang thấy cô đã ngủ thiếp đi nên hôn lên trán cô một cái, sau đó đi đến phòng tắm để rửa sạch mồ hôi trên người, soi gương trông thấy những vết tích tình yêu để lại khiến anh vui vẻ mỉm cười.
Một lúc sau, cô tỉnh lại thấy anh đang ở nhà bếp nấu ăn thì nhìn lại mình vẫn đang trần truồng. Định chạy vào nhà tắm nhưng không ngờ vừa đứng dậy, cảm giác đau đớn ở bên dưới ập đến khiến cô gục xuống đất nên gây ra tiếng động lớn.
Truyện Điền VănThiên Khôi nghe tiếng động liền chạy ra, thấy Kiều Lạc đang nằm dưới đất vẻ mặt đau đớn nên bế cô lên ghế sofa quan tâm hỏi.....
- Em tỉnh rồi à?
- Em muốn đi tắm!
Kiều Lạc nhìn anh với ánh mắt hờn dỗi nói, anh cười tươi rồi bế cô vào phòng tắm đặt cô vào bồn tắm đã chuẩn bị nước ấm sẵn. Cảm giác đã đỡ hơn nên cô quay sang đuổi anh ra ngoài, anh xoa đầu cô rồi nói...
- Một lát sau anh sẽ vào bế em ra ngoài ăn tối, cơm và đồ ăn cũng sắp chín rồi!
- Ừm, vậy thì anh mau ra ngoài chuẩn bị đi!
Nhìn thấy bộ dạng ngại ngùng đỏ mặt của cô khiến anh lại muốn làm thêm một trận nữa, nhưng vì đây là lần đầu của cô nên anh có chút khó khăn khi làm chuyện đó, đành phải đợi sau này sẽ đè cô dưới thân mình mà ăn sạch sẽ.
15p sau, anh đã dọn xong các món trên bàn ăn, thấy phòng tắm không có tiếng động nên anh nhẹ nhàng đi vào thì thấy cô đang đứng tắm dưới vòi hoa sen. Thân hình nóng bỏng ấy đập vào mắt anh, khiến anh ngượng ngùng vội vàng đi ra ngoài uống liên tục vài ly nước đá để hạ nhiệt.
Lúc này, cô mặc một chiếc khăn choàng tắm chậm rãi bước ra ngoài, mùi thơm từ sữa tắm cùng mái tóc vẫn còn ướt nhỏ từng giọt xuống. Khuôn mặt cô lúc này lại càng xinh đẹp hơn so với những vết tích ở trên người sau trận cuồng nhiệt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT