Sau khi ăn xong, ba người đến khách điếm lớn nhất trấn Thanh Sơn. Hạ Thiên Vũ gọi chưởng quầy:

- Cho chúng ta ba gian phòng thượng hạng.

- Xin khách quan thứ lỗi, chỗ chúng tôi chỉ còn hai gian phòng thượng hạng thôi ngài xem có muốn đặt một sân riêng không?

- Ở đây ông cũng có sân riêng sao?

- Dạ, khách điếm Vạn Lai của chúng tôi là khách điếm tốt nhất trấn Thanh Sơn đương nhiên sẽ có đầy đủ nhu cầu cho khách ở lại, quanh năm có rất nhiều thương nhân qua lại nên chúng tôi đều có sân cho họ vừa để đồ vừa có chỗ cho hộ vệ ở.

- Vậy sao ông biết bọn ta muốn ở sân?

- Các vị vừa nhìn đã biết là nhân trung long phượng, tiểu nhân vì vậy mà giới thiệu sân đẹp nhất cho các vị đó ạ.

- Ông biết nói chuyện đó, được rồi cho bọn ta một sân riêng đi.

- Dạ, khách quan ngài chờ chút. Một sân riêng chữ giáp.

Nói rồi, có tiểu nhị nhanh nhẹn chạy lại dẫn họ đến sân riêng. Khoảnh sân rất rộng và đẹp bố trí cũng ngay ngắn. Họ chia phòng rồi nghỉ ngơi hẹn ngày mai lên đường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play